Bố con nhà họ Cao bị An Tình làm cho á khẩu không nói nên
lời. Nếu là An Ý, bọn họ còn có thể lấy ân dưỡng dục uy hiếp cô
ấy. An Tình đặt máy tính lên bàn, đem tài chính mấy năm gần đây
của tập đoàn Cao thị truyền lên màn hình lớn. Cổ đông nhìn bảng trên màn hình lớn, càng nhìn càng kinh
hãi, mấy năm nay Cao thị vẫn ở trong trạng thái thua lỗ. Lý Kiệt phẫn nộ vỗ tay lên bàn: “Cao Hoa Vinh, ông dùng tiền
mồ hôi nước mắt của cổ đông chúng tôi để làm nghiên cứu chip của mình đấy à?” Cao Hoa Vinh bình thường ở công ty có ai mà không nhìn sắc
mặt ông ta vài phần, hành vi đập bàn của Lý Kiệt, không thể nghi ngờ là đang
khiêu chiến quyền uy của ông ta. Sắc mặt càng ngày càng âm trầm: “Lý Kiệt chú ý dùng từ ngữ của
ông đi, tôi chỉ dùng tiền của công ty thôi.” “Thế thì có gì khác đâu?” Cao Hoa Vinh nói như một lẽ đương nhiên: “Đương nhiên có sự
khác biệt, tiền vào tập đoàn Cao thị chính là tiền của công ty.” Nhìn thấy Cao Hoa Vinh giống như kẻ vô lại, giữa hai hàng
lông mày An Tình tràn đầy lạnh như băng, cô không muốn lãng phí thời gian với
bố con nhà họ Cao. Nhìn lướt qua phòng họp: “Tất cả các cổ đông đã đến đủ
chưa?” Lý Kiệt: “Có vẻ như một số người không đến.” Lúc này, cửa phòng họp lại mở ra, bóng dáng thon dài của
Tống Hàn đi vào. Một số cổ đông nhận ra Tống Hàn: “Anh ấy là Tống Hàn, người
nắm quyền nh� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.