Kim Tuệ Nghiên đi qua, kéo chăn đang che mặt của Lâm Tư
Thần: “Tại sao lại che mặt mình vào trong chăn vậy?” Lâm Tư Thần ngồi dậy, ôm lấy cánh tay Kim Tuệ Nghiên, khuôn
mặt trắng nõn lộ ra ửng đỏ. Trong mắt có hơi nước, lấp lánh. Cái miệng đỏ thẫm nhẹ nhàng mím lại, muốn nói lại thôi nhìn
Kim Tuệ Nghiên. Thấy bộ dáng này của cô ấy, Kim Tuệ Nghiên đưa tay sửa sang
lại mái tóc rối bời của cô ấy. “Làm sao vậy, chúng ta chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, có
chuyện gì không thể nói với tớ sao?” Lâm Tư Thần sợ hãi cúi đầu: “Cũng không phải không thể nói
với cậu, nói với cậu thì có hơi ngại thôi.” “Giữa cậu và tớ, có chuyện gì mà ngại nói chứ, từ nhỏ đến
lớn chuyện gì của cậu mà tớ không biết đâu.” “Đúng thật nhỉ...” Nhìn bộ dáng ấp úng của Lâm Tư Thần, Kim Tuệ Nghiên không
khỏi có chút sốt ruột. “Rốt cuộc là chuyện gì, cậu nói cho tớ biết đi!” Lâm Tư Thần lấy điện thoại di động ra, mở màn hình đưa cho
Kim Tuệ Nghiên. Kim Tuệ Nghiên nhận lấy điện thoại di động, nhìn thấy tin
nhắn bên trong, cười ra tiếng. “Bạn học trung học của cậu là Cao Dã hẹn cậu đi chơi à?” Nói
xong, cô ấy trêu chọc nhìn Lâm Tư Thần: “Hai người các cậu liên lạc với nhau từ
khi nào vậy?” Từ lần trước Cao Dã cứu cô ấy khỏi tay Tống Triết. Tâm lý của cô ấy đối với Cao Dã đã thay đổi và không từ chối
Cao Dã nữa. “Lúc từ bệnh viện trở về, tớ đã viết số điện thoại của tớ
vào ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.