Cao Nghị xử lý xong chuyện hợp đồng thì tiễn khách hàng đi. Đi tới phòng làm việc của Tống Hàn, thấy anh mệt mỏi ngồi
trên sô pha. Đôi bàn tay xương xẩu của anh xoa xoa trán. Anh ta cầm áo khoác trên móc áo, đi qua đưa cho Tống Hàn:
“Thiếu gia, thời gian không còn sớm, để tôi đưa anh trở về nghỉ ngơi.” “Ừm.” Giọng nói trầm thấp hơi khàn khàn của Tống Hàn trả
lời. Kéo thân thể mệt mỏi đứng lên, nhận lấy áo khoác trong tay
Cao Nghị rồi mặc lên người. “Thiếu phu nhân đâu?” Cao Nghị có chút kinh ngạc, anh ta lớn lên cùng thiếu gia. Từ nhỏ đến lớn, thiếu gia chưa từng cố ý quan tâm ai. “Thiếu gia, chắc chắn là thiếu phu nhân ở nhà thôi ạ?”Nói
xong, anh ta lén nhìn Tống Hàn, thấy sắc mặt anh vẫn như thường. Sau đó thì thầm nhắc nhở: “Anh và thiếu phu nhân chỉ mới
tách ra vài tiếng đồng hồ thôi.” Trên mặt Tống Hàn hiện lên một tia không được tự nhiên. Quay lại và đi ra khỏi văn phòng. ... An Tình nằm trong viện, gặm táo vểnh chân, trăm phương mười
cách nhàm chán nằm trên ghế dài. Người giúp việc bưng tổ yến đã làm xong, đi đến bên cạnh An
Tình, đặt tổ yến lên bàn nhỏ. Nhìn dáng vẻ không kiêng nể gì của An Tình, người giúp việc
nhẹ nhàng cười ra tiếng. An Tình là thiếu phu nhân nhà giàu mà không có lễ nghi nhất
mà cô ấy từng thấy. Nghe được tiếng cười, An Tình quay đầu, nhìn thấy cô gái trẻ
tuổi mặc đồng phục người giúp việc màu xanh đậm. Màu sắc thâm trầm được mặc trên người cô ấy tăng thêm vài
phần sức sống. Cô ấy ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.