Nghe tiếng kêu rên của Thiên Hữu, An Tình không hề động đậy:
“Mạng đã tận rồi, cầm mấy thứ này có ích lợi gì chứ.”
“Nhưng không có mấy thứ này, cuộc sống của tôi sẽ không còn
ý nghĩa gì nữa.”
Khóe miệng An Tình giật giật: “Đồ đạc không còn có thể mua
lại mà.”
Thiên Hữu ôm cái rương, vẻ mặt đau đớn: “Đắt lắm đó.”
“Tôi sẽ mua cho anh.” An Tình hào phóng nói.
Thiên Hữu lập tức đứng lên, ném vali sang một bên: “Là cô
nói đấy nhé, cũng không được đổi ý đâu.” Nói xong, lôi kéo An Tình đi ra ngoài.
Hai người một trước một sau, dựa vào vách tường, đi xuống
dưới lầu.
An Tình vừa đi vừa đặt bom ở các phòng khác nhau.
Nhìn thấy vệ sĩ đang tuần tra trong tòa nhà, hai người thay
đổi phương hướng, đi theo con đường khác.
Đi vòng quanh đến bên tường vây, hai người vừa trèo lên
tường vây.
Báo đ� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.