Những người này trong gia tộc, đối với Tống Hàn mà nói đã
biết anh rất rõ rồi.
Từ nhỏ đến lớn, anh đã lớn lên trong tính toán của những
người này.
Anh lướt qua tầm mắt, nhìn thấy An Tình đứng trên sân khấu.
Sợ cô căng thẳng, muốn đưa tay dắt cô đi.
Nghĩ đến tính tình nóng nảy của cô, có đôi khi ở trước mặt
mọi người.
Cũng không cho anh chút mặt mũi nào, tính cách không kiêng
nể gì.
Bàn tay vươn ra lại rụt lại.
Thấy cô ở trong ánh mắt khinh bỉ lạnh lùng của mọi người,
sắc mặt không hề gợn sóng.
Thoải mái đứng đó, để mặc cho bọn họ đánh giá.
An Tình vô cùng bình tĩnh, ngược lại làm cho anh thấy ngạc
nhiên.
Trên bàn có rất nhiều người, hôm nay lần đầu tiên nhìn thấy
An Tình mặc quần áo màu đen.
Phối hợp với khí chất cao lãnh của cô, đứng ở đó đặc biệt
nổi bật.
Ông cụ Tống nói xong, mang theo hai người bọn họ ngồi trở
lại chỗ ngồi.
Trong lúc nhất thời, phòng khách to như vậy chỉ nghe được
tiếng đũa chạm vào bát đĩa.
Tốc độ ăn cơm của An Tình tương đối nhanh, đây là thói quen
đã được hình hành ở bệnh viện chiến khu, tranh thủ từng giây từng phút.
Điều này có thể cứu thêm một bệnh nhân.
Ăn xong, An Tình buông đũa xuống, nói chuyện với ông cụ
Tống.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.