Bỗng nhiên có người kéo cánh tay của cô, bên hông bị một
cánh tay to ôm lấy.
Cơ thể bắt đầu nổi lên.
Sau khi hai người lộ ra mặt nước, gió lạnh lẽo lộ ra cái
lạnh thấu xương, trong nháy mắt làm cho An Tình tỉnh táo lại.
Cô bắt đầu đong đưa hai chân, giảm bớt trọng lượng của Tống
Hàn.
Sau khi bơi vào bờ, hai người dùng sức lực trèo lên bờ.
Ướt sũng nằm trên mặt đất, không ngừng thở hổn hển.
Cao Nghị ở trên tàu quan sát, nhìn thấy hai người trên bờ,
lập tức đi xuống tàu.
Lấy hai chiếc khăn tắm ra khỏi xe, đi qua khoác lên người
hai người.
Ngăn ngừa cảm lạnh cho cả hai.
An Tình khép khăn tắm trên người lại, đứng lên từ trên mặt
đất.
Dưới ánh trăng, sắc mặt tái nhợt đáng sợ.
Cô nhìn vệ sĩ nhà họ Tống chạy về phía này, giọng lạnh lùng
hỏi: “Người trên tàu đâu?”
Vệ sĩ đương nhiên biết cô đang nói về đám người bắt cóc cô.
Cao Nghị hừ lạnh một tiếng: “Tôi bảo vệ sĩ trói toàn bộ
những người đó, dám bắt cóc thiếu phu nhân nhà họ Tống, tôi thấy bọn họ không
muốn sống nữa rồi.”
Nói xong, nhìn về phía An Tình: “Toàn bộ sẽ giao cho thiếu
phu nhân xử trí.”
An Tình rũ mắt xuống, lông mi dài mà dày dính nước, dưới ánh
trăng nhàn nhạt tỏa ra một tia lạnh lẽo.
Khóe miệng lộ ra nụ cười ý vị: “Bọn họ đều là tội phạm truy
nã quốc tế, đem bọn họ đưa cho cục công an xử lý đi.”
Ánh mắt Cao Nghị sáng ngời: “Đây là biện pháp tốt.” Vừa có
thể xử lý đám bắt cóc kia, lại không cần bẩn tay bọn họ.
Tống Hàn nhìn An Tình đứng ở đó, không ngừng run rẩy, giọng
anh trầm thấp: “Có chuyện gì, về trước rồi nói sau.”
Nói xong, không quan tâm kéo tay An Tình đi vào trong xe.
An Tình ở trước mặt người ở đây, không để ý đến thể diện
Tống Hàn, dùng sức tránh ra tay anh: “Tôi không phải trẻ co ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.