Bùm, quảng trường nổ tung bởi vì Chu Tịch Dao gọi Chu Phong là phụ thân, Chu Tiểu Tiểu, Chu Nguyệt Nhi còn có Chu Lam và Chu Thanh Tuyết đều lộ ra biểu tình kinh ngạc. Chu Tiểu Tiểu nhìn thấy dung nhan khuynh thành của Chu Tịch Dao thì trên mặt lộ ra ghen ghét cùng sát ý. Trước đó Chu Tịch xấu xí như vậy, tuy cảm thấy thân hình tương tự, nhưng cũng không xác định, cho đến nàng kêu phụ thân, mình mới nhận ra nàng ta. Mới cách không bao lâu, Chu Tịch Dao đã thay đổi nhiều như vậy, trong này khẳng định có bí mật gì đó.

Chu Tịch Dao dĩ nhiên đã nhận ra sát ý Chu Tiểu Tiểu, nàng ngẩng đầu làm như lơ đãng liếc mắt nhìn Chu Tiểu Tiểu, ánh mắt kia lạnh băng đảo qua trên người Chu Tiểu Tiểu, làm nàng ta lập tức cảm thấy như lưỡi dao băng xẹt qua trên người, vội thu hồi tầm mắt không tiếp tục nhìn Chu Tịch Dao.

Lúc này Chu Phong mới hồi phục tinh thần, tuy rằng mình không thích nữ nhi này nhưng hiện tại mấy vị gia chủ đều ở đây, cho nên hắn cũng không tốt làm quá phận. Hơn nữa nghe nhị di nương Tô Mị nói nha đầu này đã không còn ngốc, chỉ là tính tình thay đổi một trời một vực so với trước kia, lại còn làm tổn thương Tiểu Tiểu. Hắn bởi vì vội vàng chuẩn bị cho cuộc so tài giữa các gia tộc cho nên cũng không đi tìm nàng. Hiện giờ nàng đã tìm tới, hơn nữa xem bộ dáng nàng xác thật đã thay đổi tính hình rất nhiều. Dung nhan của nàng cũng quá giống nương nàng, trừ cái này ra, vết bớt trên mặt nàng cũng không còn. Trong này rốt cuộc ẩn dấu chuyện gì, xem ra hắn vẫn phải đợi sau khi cuộc so tài kết thúc lại hỏi nàng một chút.

"Hôm nay là ngày tứ đại gia tộc so tài, tranh đoạt danh ngạch vào Học viện Bắc Minh, ngươi không thể tu luyện tự nhiên cũng không nói với ngươi."

"Nhưng nhị di nương nói phụ thân sẽ cho nữ nhi một suất đi Học viện Bắc Minh, chẳng lẽ nhị di nương lừa nữ nhi sao?"

Nghe vậy Chu Phong sửng sốt, Tô Mị này nói bậy gì đó, một đứa phế vật sao có thể đi Học viện Bắc Minh, chỉ là hiện tại mọi người đều ở đây "Đúng vậy, bởi vì đã để dành cho ngươi một suất cho nên ngươi cũng không cần tham gia so tài."

Nghe vậy Chu Tịch Dao cụp mắt xuống, trong mắt lóe lên một tia sáng "Vậy đa tạ phụ thân, nữ nhi cáo lui." Tuy là nói như vậy, nhưng Chu Phong nói chuyện mâu thuẫn, vừa mới nói nàng không thể tu luyện muốn danh ngạch cũng vô dụng, hiện tại lại nói xác thật để lại cho nàng một cái. Chỉ sợ là danh ngạch cho dù có, cuối cùng cũng không rơi đến đầu mình.

"Được." Chu Phong thấy Chu Tịch Dao nghe lời thì vừa lòng gật đầu.

Chỉ là khi Chu Phong nhìn thấy bóng dáng Chu Tịch Dao rời đi thì đáy mắt hiện lên tia âm trầm, Chu gia tổng cộng có mười danh ngạch, Chu Tiểu Tiểu, Chu Nguyệt Nhi, còn có Chu Thanh Tuyết, ba người, mỗi người một cái còn dư lại bảy cái. Hắn căn bản không nghĩ tới Chu Tịch Dao, hiện giờ mặc kệ thế nào Chu Tịch Dao đều sẽ chiếm một cái, tạm thời cho nàng trước. Chờ về sau lại đi tìm nàng, bảo nàng nhường danh ngạch này là được. Mặc kệ trong nhà Chu gia khi dễ phế vật này như thế nào, nhưng chuyện mất mặt như thế tuyệt đối không thể để người ngoài biết.

"Ha ha ha, Chu gia chủ, nguyên lai người vừa rồi chính là ngũ tiểu thư Chu gia, nghe nói bệnh ngu của ngũ tiểu thư đã khỏi, vốn tưởng rằng chỉ là lời đồn, không ngờ lại là sự thật, thật là chúc mừng."

"Ha ha Liễu gia chủ khách khí khách khí."

Sự chấn động bởi vì sự xuất hiện của Chu Tịch Dao đã kết thúc khi cuộc so tài bắt đầu, trận đấu kéo dài ba ngày. Chu Tịch Dao cũng ở trong viện của chính mình tu luyện ba ngày, mà nàng cũng tu luyện lại công pháp luyện thể kiếp trước.

Nhìn tu vi của chính mình Chu Tịch Dao, không khỏi châm chọc "Nếu là Chu Phong biết nguyên chủ là thiên tài tu luyện Linh, Võ song tu, không biết sẽ có cảm tưởng thế nào."

Nghĩ đến hôm nay so tài kết thúc, hẳn là Chu Phong tới tìm mình, Chu Tịch Dao thu dọn một chút, sau đó ngồi trong viện tĩnh tọa, không lâu sau nghe thấy tiếng bước chân, Chu Tịch Dao mở mắt, khóe miệng hơi cong lên "Thật đúng là chậm."

Cửa lớn bị đẩy ra, Chu Phong đi vào, còn hạ nhân đều đứng ở bên ngoài không tiến vào. Chu Phong nhìn thấy Chu Tịch Dao sửng sốt. Bất quá rất nhanh khôi phục lại vẻ mặt bình thường "Tịch Dao, danh ngạch đi Học viện Bắc Minh của ngươi, phụ thân cho một để tử chi thứ rất có thiên phú. Hiện giờ, ngươi không thể tu luyện vẫn là không cần lãng phí danh ngạch."

Chu Tịch Dao đứng dậy "Phụ thân sao biết ta không thể tu luyện? Trước đó, ta sinh bệnh cho nên không thể tu luyện. Hiện giờ ta hết bệnh rồi, phụ thân không hỏi nữ nhi một tiếng, đã nói nữ nhi không thể tu luyện. Phụ thân vốn không tính toán để nữ nhi đi Học viện Bắc Minh đi."

"Ngươi có thể tu luyện?"

"Nếu nữ nhi có thể tu luyện phụ thân sẽ để cho nữ nhi đi Học viện Bắc Minh sao?"

Chu Phong nghĩ nghĩ "Yêu cầu nhập học của Học viện Bắc Minh tương đối khắc nghiệt. Cho dù ngươi có thể tu luyện thì tu vi cũng không có khả năng lập tức đạt đến Linh Sĩ, mà tiến vào Học viện Bắc Minh yêu cầu thấp nhất chính là đạt đến Linh Sĩ sơ cấp. Hơn nữa kiểm tra thiên phú còn yêu cầu thấp nhất là Hoàng Giai, cho nên danh ngạch của ngươi lần này vẫn là nhường cho đệ tử khác đi."

Thái độ Chu Phong cứng rắn nói, Chu Tịch Dao cũng không nói gì nữa, dù sao nàng sớm đã biết danh ngạch không đến lượt nàng, lúc trước đi võ trường cũng chỉ vì muốn gây phiền phức cho Chu Phong.

Học viện Bắc Minh cũng chỉ thuận tiện phát thư mời cho các đại gia tộc, nhưng không có thư mời vẫn có thể đi Học viện Bắc Minh, chỉ cần đạt tới yêu cầu tự nhiên có thể tiến vào học viện học tập.

"Nữ nhi đã biết."

"Được rồi." Chu Phong lên tiếng, xoay người rời đi.

Sau khi Chu Phong rời khỏi, Chu Tịch Dao thay đổi y phục, trực tiếp trèo tường ra khỏi Chu gia, đây là lợi ích của việc sống một mình nơi hẻo lánh.

Trên đường Chu Tịch Dao đi thẳng đến Tụ Bảo Các, hiện tại nàng muốn mua một chút linh thảo. Vi diện này luyện đan sư cấp cao nhất là cấp 5. Mà hiện tại mặc dù nàng có đan dược đế giai cũng chỉ có thể sử dụng ở trong nhẫn, không thể lấy ra ngoài. Nàng lại cần tiền, cho nên vẫn là nghĩ cách kiếm một ít tiền trước.

"Khách nhân muốn mua cái gì?" Tiểu nhị thấy có người tiến vào vội tiến lên tiếp đón.

"Hai phần linh dược trong danh sách này."

Tiểu nhị nhận lấy danh sách, bên trên dày đặc các loại linh thảo "Khách nhân, số lượng linh thảo ngài yêu cầu rất nhiều, ta cần phải xin chỉ thị của quản sự."

"Được."

"Khách nhân, mời ngài chờ một lát."

Chu Tịch Dao ngồi ở trên ghế, cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, linh thảo trong Hỗn Độn Giới niên đại quá cao, không thích hợp luyện chế đan dược cấp thấp, bằng không nàng cũng không cần tới đây mua linh thảo. Cũng may thời điểm nàng mới học luyện đan, những đan dược cấp thấp đó vẫn đang để phủi bụi trong nhẫn, bằng không hiện giờ nàng không có tiền, cũng không dám tới đây mua nhiều thảo dược như vậy, đến lúc đó lấy một viên đan dược ra dùng để trả tiền linh thảo tiền là được.

Không lâu sau, một vị lão giả đi cùng tiểu nhị từ bên trong ra, trong tay lão giả cầm danh sách linh thảo Chu Tịch Dao yêu cầu kia: "Cô nương có thể gọi ta là Triệu lão, xin hỏi vị cô nương này, ngươi yêu cầu nhiều linh thảo như vậy, có phải ngươi là một vị luyện đan sư không?"

Chu Tịch Dao đứng dậy "Không phải luyện đan sư thì không thể mua linh thảo sao?"

"Đương nhiên không phải." Trong lòng tuy rằng có chút thất vọng nhưng người ta đã nói không phải thì ép hỏi cũng không tốt, sau đó nói với tiểu nhị "Đi lấy linh thảo cho vị cô nương này đi."

"Dạ, quản sự."

Sau khi tiểu nhị đi, Chu Tịch Dao nhìn Triệu lão nói "Triệu lão, không biết chỗ này của các ngươi có thu mua đan dược không?"

"Đương nhiên có."

"Vậy ngươi xem đan dược này của ta."

Chu Tịch Dao đưa bình sứ nhỏ trong tay cho Triệu lão, Triệu lão tiếp nhận đan dược sau đó mở ra, mới mở ra chút, một mùi thơm nồng đậm của đan dược bay ra, Triệu lão cũng là một vị luyện đan sư cho nên tự nhiên liếc một cái là biết cấp bậc phẩm chất đan dược này. Hăn vội vàng đóng nắp bình đan dược lại, trong lòng chấn động.

"Đan dược cấp 4 Cố Nguyên Đan, còn là cực phẩm đan dược cấp 4, cô nương, đan dược này là chính ngươi luyện chế sao?"

"Không phải, đây là một vị luyện đan đại sư tặng cho ta."

"Xin hỏi vị đại sư này là?"

"Cái này không tiện nói."

Triệu lão thở dài, bất quá vị đại sư này có thể giao đan dược cho vị nữ tử này đi bán, khẳng định quan hệ rất tốt với vị nữ tử này, kết giao với nàng cũng giống nhau.

Vị đan sư này chỉ kém một bước là có thể bước vào hàng ngũ đan sư cấp 5, mà trên đại lục Thanh La này chỉ có viện trưởng Học viện Bắc Minh là một vị đan sư cấp 5, cho nên trên đại lục Thanh La có phải hay không sắp có thêm một vị đan sư cấp 5 rồi.

"Cô nương, đan dược này chỗ chúng tôi có thể thu, bất quá nếu cô nương không vội thì có thể chờ 5 ngày nữa, chỗ chúng tôi có cuộc đấu giá vật phẩm, lại mang đan dược đến đấu giá, đến lúc đó giá cũng sẽ cao một chút."

Chu Tịch Dao nghĩ nghĩ gật đầu "Vậy làm phiền Triệu lão rồi, còn có mấy cái này cũng mang đi đấu giá cùng đi." Chu Tịch Dao phất tay lại lấy ra ba bình đan dược "Một lọ bên trong là Cố Nguyên Đan, hai cái còn lại là Dưỡng Nhan Đan."

Triệu lão kiểm tra lại một lần rồi cất đan dược đi, lúc này tiểu nhị cũng đã trở lại "Khách nhân đây là linh thảo ngài cần, mời ngài kiểm xem lại."

Chu Tịch Dao tiếp nhận cất vào túi trữ vật nhìn thoáng qua rồi nói: "Bao nhiêu tiền?"

Không đợi tiểu nhị mở miệng Triệu lão nói "Tôi sẽ giảm giá cho những linh thảo cô nương cần này, lấy 70 vạn đồng vàng đi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play