Từ Dương gật đầu: “Không sao, trước khi ta rời khỏi Đại Tề, hãy nhổ cái gai Thiên Kiếm Thánh Địa này đi! Như thế sẽ diệt trừ một tai hoạ ngầm lớn nhất Bắc Hoang, ở trong mắt hoàng triều Đại Hạ đó là chỗ dựa lớn nhất!”

Không lâu sau khi giải quyết hết chuyện trong tông môn, Bát hoàng tử tự mình tới cửa gặp mặt Từ Dương.

Trước đó, Từ Dương vẫn luôn ở trong sơn động để chăm sóc Bạch Liên Tuyết, Bát hoàng tử đã tới rất nhiều lần cũng chưa thể nhìn thấy người. Lúc này đây cuối cùng không còn gì có thể khiến Từ Dương trốn gặp nữa.

“Gặp qua các hạ! Vừa mới thu được tin tức, Thiên Lam Tông cùng người của Thiên Kiếm Thánh Địa xảy ra mâu thuẫn, phụ hoàng lập tức phái ta dẫn người tiến đến chi viện!”

Quả nhiên trông thấy ba ngàn hoàng kim giáp đang ở bên ngoài tông môn đợi mệnh, chỉ là thời cơ chi viện này có chút cảm động.

Từ Dương tất nhiên hiểu rõ, đứng ở góc độ của hoàng triều căn bản không dám đắc tội với Thiên Kiếm Thánh Địa, trông cậy vào bọn họ chi viện chính là vô nghĩa, nhưng hiện giờ bọn họ có thái độ này đã nói lên hoàng triều thật sự coi Thiên Lam Tông như chỗ dựa. Đây cũng không phải chuyện xấu, chứng minh những nỗ lực mà Từ Dương làm trước đó đã có hiệu quả.

“Không biết Bát hoàng tử tự mình tới cửa, có chuyện quan trọng gì không?” Từ Dương trực tiếp mời Bát hoàng tử vào trong phòng, hỏi thẳng vào vấn đề.

“Không sai, lần này ta tới, cũng là vì thỉnh cầu các hạ, huỷ diệt Thiên Kiếm Thánh Địa. Hoàn toàn dọn sạch tai hoạ ngầm này vì Đại Hạ.”

Trên thực tế, Từ Dương đối với ý đồ Bát hoàng tử đến ít nhiều cũng đoán được đại khái, nghe thấy thỉnh cầu này, Từ Dương cũng không có vẻ kinh ngạc.

“Huỷ diệt Thiên Kiếm Thánh Địa sao? Đây cũng không phải là chuyện đơn giản, Bát hoàng tử sao lại cho rằng ta có thể dễ dàng làm được vậy?”

Bát hoàng tử cười khẽ, trực tiếp móc ra một cái hộp gấm đưa tới trước mặt Từ Dương.

Giữa hộp đặt một tấm lệnh bài hoàng kim.

“Có khối lệnh bài này, từ nay về sau, toàn bộ môn phái tu luyện ở cảnh nội hoàng triều Đại Hạ ta đang quản lý đều phải cúi đầu xưng thần đối với Thiên Lam Tông! Mỗi tháng hoàng triều sẽ cung cấp đầy đủ vật tư cho Thiên Lam Tông. Nói đơn giản là chỉ cần huỷ diệt Thiên Kiếm Thánh Địa, Thiên Lam Tông nhất mạch sẽ thế chỗ và có được địa vị cùng sự tôn kính của toàn bộ các môn phái!”

Từ Dương nhướng mày: “Đây là ý của Bát hoàng tử sao?”

“Đương nhiên không! Là ý của phụ hoàng. Nếu không có phụ hoàng bày mưu đặt kế, ta nào có lá gan lớn như vậy, hướng các hạ đưa ra yêu cầu như thế chứ?”

Từ Dương cười khẽ: “Nếu ta đồng ý yêu cầu này, Bát hoàng tử ngươi, chẳng lẽ không có ý tưởng khác sao?”

“Ha ha ha! Phải chăng các hạ đã đoán ra tâm tư của ta? Đúng là ta muốn cùng các hạ đi trước tiêu diệt tặc, không biết các hạ có …”

“Chuyện này đơn giản, rốt cuộc ở giữa ba huynh đệ các ngươi thì ta còn thiếu ngươi một phần nhân tình. Coi như dùng vào lúc này đi. Từ đây, Từ Dương ta cùng với ba huynh đệ các ngươi không còn chuyện gì nữa. Tuy nhiên hoàng triều Đại Hạ các ngươi, trước sau vẫn thiếu ta một ân tình đấy.”



Bát hoàng tử khom người ôm quyền hành lễ với Từ Dương nói: “Nội tình của các hạ, nhìn khắp cảnh nội thiên thu muôn đời cũng chỉ có duy nhất một người. Chuyện diệt Thiên Kiếm Thánh Địa, hoàng triều ta bốn phía đều bó tay, Thiên Lam Tông cùng ngài là tượng trưng của tinh thần vĩnh thế bất hủ!”

Từ Dương lắc đầu: “Không cần tâng bốc ta, yêu cầu của ta chỉ có một, chính là khi ta rời khỏi đây, hoàng triều Đại Hạ còn thì Thiên Lam Tông còn! Nếu như các ngươi làm không được, Từ Dương ta sẽ giáng cơn giận xuống hoàng thành!”

Lời này không phải đang uy hiếp ai, chỉ là biểu lộ tâm ý thuần túy nhất của Từ Dương.

“Ngài yên tâm, đạo lý này hoàng triều Đại Hạ cũng hiểu rõ.”



Ba ngày sau, trước khi Từ Dương xuất phát đến Thiên Kiếm Thánh Địa, hắn tự mình tới hoàng cung gặp mặt hoàng đế Đại Hạ một chuyến, cũng mang theo Bát hoàng tử cùng với ba ngàn hoàng kim giáp, cùng đi đến Thiên Kiếm Thánh Địa.

“Bệ hạ…… Ngài thật sự yên tâm để Từ Dương mang lão bát đi sao? Ta lo lắng, hắn sẽ cùng lão ngũ động binh đao!”

Thần sắc Quý phi lộ ra vẻ lo lắng nhưng sắc mặt vị hoàng đế Đại Hạ này vẫn bình tĩnh.

“Ba nhi tử này của trẫm có các số mệnh, các kiếp nạn khác nhau. Một trận chiến này qua đi, xâm phạm biên giới ở Bắc Hoang sẽ hoàn toàn bị thanh trừ, hoàng triều Đại Hạ ta tất sẽ bất hủ vạn năm! Có Từ Dương cùng Thiên Lam Tông ở đây, hoàng triều Đại Hạ mới có thể thật sự vĩnh cố! Ta không ngại, đưa vận mệnh ba nhi tử của ta, giao cho người kéo dài vận mệnh hoàng triều Đại Hạ phán xét đi! Ba người bọn chúng, ai có thể trở về từ chiến trường Bắc Hoang, người đó chính là người được chọn cho ngôi vị Thái Tử.”



Từ Dương cũng không để ý cách cục phân tranh của hoàng triều Đại Hạ sau này, nhưng nếu hoàng đế nguyện ý để hắn làm người phán xét vận mệnh của ba vị hoàng tử, như vậy hắn cũng không ngại mà nhân tiện làm một người giám định, nhìn xem rốt cuộc là hoàng tử nào có được mệnh số kế thừa đại thống.

Mười mấy linh thuyền mênh mông cuồn cuộn xuất hiện ở trên không Thiên Kiếm Thánh Địa, lên xuống phập phồng tầng mây, khí tức quay cuồng giết chóc cực mạnh.

Rất nhanh bên Thiên Kiếm Thánh Địa, mười lăm vị trưởng lão Nguyên Thần cảnh, mang theo hàng ngàn các đệ tử Kiếm tu đồng thời xuất hiện, giằng co ở bình nguyên bên ngoài thánh địa ngàn dặm.

Linh Dao ở bên cạnh Từ Dương, rất nhanh đã thấy được sư tôn của mình là đại trưởng lão. Bát hoàng tử cũng lập tức đưa mắt tỏa định ở trên người ngũ trưởng lão mặc tu phục.

Một trận chiến này, chú định vận mệnh của quá nhiều người.

 “Từ Dương của Thiên Lam Tông sao? Một lão quái vật chỉ mới Luyện Khí kỳ, ha hả, ta thật muốn bổ thân thể của ngươi ra nhìn một lần, xem bên trong đến tột cùng cất giấu thứ gì! Ngươi bắt đệ tử Linh Dao của ta, hiện giờ lại đánh đến thánh địa môn hộ của ta, không khỏi quá mức tự phụ.”

Giọng nói của đại trưởng lão hồn hậu âm lãng, lơ lửng ở phía trên trời cao, truyền vào lỗ tai mỗi người.

“Tự phụ ư? Cái từ này, không phải ngươi có tư cách sử dụng. Ở trước mặt ta, ngươi cũng chỉ là một tiểu oa nhi thôi. Đồ đệ Linh Dao của ngươi từ giờ trở đi, bị ta thu làm đệ tử. Lão gia hỏa, hôm nay ta tới, chính là vì thu hồi thứ thuộc về nàng.”

Đại trưởng lão lạnh nhạt cười: “Linh Dao sinh ra là người của thánh địa ta, chết là quỷ của thánh địa ta, không tới lượt một người ngoài như ngươi tới ảnh hưởng đến vận mệnh của nàng! Một lời không hợp, vậy động thủ đi!”

Đại trưởng lão bay lên trời, cả người hóa thành hình dáng của một thanh trường kiếm đâm thẳng lên trời.

Nguyên Thần trung kỳ!

Bát hoàng tử đại kinh thất sắc. Chỉ có Động Thiên cực hạn như hắn ta mới cảm nhận được uy áp của cường giả Nguyên Thần cảnh, trong cơ thể sẽ sinh ra một loại cảm giác áp bách theo bản năng, làm hắn ta thực không thoải mái, trong lòng cũng xuất hiện một cổ cảm giác nôn nóng.

Đồng dạng, các binh sĩ hoàng kim giáp phía sau phần lớn cũng cảm thấy như thế, không đỡ được khuynh thế uy áp của đại trưởng lão.

Cho đến khi Từ Dương ra tay, một đạo cầu vồng kinh diễm kéo dài đến cửu thiên, ở trên trời cao hình thành một đạo ánh sáng linh lực vô cùng lộng lẫy, bao phủ toàn bộ các binh sĩ bên hắn vào trong đó, làm cho bọn họ thoát khỏi uy áp.

“Trảm!”

Đại trưởng lão búng tay ra đòn đầu tiên, cũng chính thức kéo ra trận chiến định mệnh giữa Từ Dương cùng Thiên Kiếm Thánh Địa.

Phải biết rằng, sau khi tiến vào Nguyên Thần cảnh, giữa mỗi một giai đoạn đều sẽ có cách biệt thật lớn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play