“Tôi không xứng thì chẳng lẽ cô xứng à?” Vốn là Kiều Dư An định đi rồi, nhưng lời nói của cô ta buồn nôn thật sự, việc của cô và Giang Mộ Trì liên quan quái gì tới cô ta, đúng lúc Giang Mộ Trì không có ở đây, cô muốn giải tỏa nỗi tức giận một chút.
“Tôi thấy chắc là do lâu rồi tôi chưa tham gia hoạt động nên cô quên nắm tay của bà đây trông như thế nào phải không? Chuyện của tôi tới phiên cô quan tâm hả? Lại còn bảo tôi không xứng, xứng hay không xứng thì Giang Mộ Trì cũng là chồng của tôi, cô là cái thá gì mà dám tới đây nghi ngờ tôi?”
Kiều Dư An chửi một tràng không ngừng nghỉ, không hề ngại ngần khi có ánh mắt của người khác nhìn qua. Tính tình của cô là như vậy, có thù là báo ngay, cô không tin cái gì mà quân tử trả thù mười năm không muộn, cô thà làm tiểu nhân cũng muốn làm ra ngô ra khoai sảng khoái một trận, lúc này mới chưa tham gia hoạt động bao lâu mà có vài người đã quên mất danh hiệu tiểu bá vương Vân Thành của Kiều Dư An rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT