Vương Sóc bưng một gương mặt ôn nhu thành thạo, nói: "Nương nương, người là mẫu nghi thiên hạ, lại là người lớn tuổi, ta làm sao có thể uy hiếp người. Nữ nhân tội gì làm khó nữ nhân, sư phụ ta ngày đầu tiên, dạy ta bài học đầu tiên chính là cái này. Người làm bạn với Bệ hạ kinh qua loạn thế đến hưởng thái bình, có thể nói là đồng cam khổ, cùng hoạn nạn, nhưng người chiếm được hồi báo gì đây? Hai hài tử chết trong chiến loạn, công chúa còn lại cũng khó sinh mà chết, huynh trưởng ruột thịt của người sớm đã qua đời, toàn bộ thiên hạ có huyết mạch chi thân với người cũng chỉ còn môt mình Khang Nhạc Hầu mà thôi.”
“Bổn cung mẫu nghi thiên hạ, thần dân thiên hạ đều là con cháu, sợ cái gì khi còn sống hậu danh!” Hoàng hậu nương nương chém đinh chặt sắt.
Vương Sóc nở nụ cười, nghĩ thầm đây mới là khí độ vương hậu một nước. Vương Sóc Phúc thân lễ, tỏ vẻ tôn trọng, nói: "Nương nương đặt thiên hạ trong lòng, trong lòng tự có thiên địa, không phải kẻ phàm tục như ta có khả năng phỏng đoán. Nương nương ngủ yên, cháu dâu liền cáo lui.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT