"Lúc trước con có công cứu giá ở Dũng Vương phủ, bệ hạ vốn định nhắc tới việc phong tước cho con, chỉ là ngoại tổ phụ sợ con sẽ phải đứng đầu ngọn gió, mới khuyên được bệ hạ tạm thời đợi một thời gian. Khi con đang ở đây, bệ hạ chắc chắn đã hạ chỉ rồi, thời gian qua con đã nỗ lực thế nào mọi người đều biết, con nghĩ nương còn cần thỉnh cầu bệ hạ sao?” Phúc Tuệ công chúa nói.

"Con sợ chúng ta ngay cả mấy tháng thôi cũng không chống đỡ nổi." Vương Sóc bất đắc dĩ cười nói: "Nếu nương cảm thấy khó mở lời, vậy thì tung tin đồn thôi cũng được, chủ yếu là ám hiệu cho các vị hoàng tử, là chúng ta cũng không muốn bị cuốn vào tranh đấu.”

“Bệ hạ không có ý định phong vương cho các vị hoàng tử, chỉ là đại hoàng tử đã trở thành tổ phụ của một đứa nhỏ rồi, nhưng vẫn có thể nhận ra cũng chỉ là một hoàng tử không hơn không kém thôi. Trước mắt không biết bệ hạ làm như vậy là có mục đích gì, nhưng chỉ cần bệ hạ còn suy nghĩ như vậy, chúng ta vẫn có lợi. Từ xưa người nếu chồng có vinh quang phú quý, lại để thê tử đàn áp, sẽ là điều bệ hạ thấy sẽ không vui. Nếu phong tước của con cao, các hoàng tử sẽ không còn phù hợp với con nữa, nếu các hoàng tử đều không phù hợp, những nhà thông gia nương nhờ vào các hoàng tử lại càng không xứng.” Vương Sóc giải thích.

"Vậy con muốn gả cho ai? Đừng đang yên đang lành lại gây ra tổn thất.” Phúc Tuệ công chúa lo lắng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play