Vốn nên tự mình trở về phòng, Vương Sóc lấy cớ bị dọa sợ, sống chết không chịu trở về phòng mình, Phúc Tuệ Quận chúa liền lôi kéo người trở về phòng ngủ của mình. Vương Sóc có tâm nói một chút với Phúc Tuệ Quận chúa rằng Trung Sơn Vương không thích hợp, nhưng nhìn bộ dáng mẫu thân nói chuyện không kẽ hở thì hậm hực lại nuốt lời trở về bụng.
"Nương bận rộn một đêm, mau nghỉ ngơi đi." Vương Sóc giúp Quận chúa tháo trang sức tóc ra, chuẩn bị đi ngủ.
"Ừm, để con phải sợ rồi, hôm nay ngủ cùng với nương." Quận chúa nhìn tiểu cô nương trước mặt ra vẻ trấn định, trong lòng một mảnh trìu mến, đại nhân bọn họ gặp phải chuyện như vậy còn muốn hoảng hốt, huống chi tiểu cô nương như Vương Sóc.
Hai nương con lại an ủi nhau hồi lâu mới nằm xuống, Vương Sóc nhìn trạng thái Quận chúa dính gối đầu, nặng nề thở dài một tiếng mới nhắm mắt lại. Không biết chờ sau khi nàng ngủ, Quận chúa lại đứng dậy thăm dò trán nàng, xác định không bị dọa đến phát sốt đến mất ngủ mới ngủ lại.
Đến lúc Vương Sóc tỉnh lại đã là buổi chiều, gọi người hầu đến rửa mặt đi ra ngoài hỏi một chút, mới biết bọn họ đã chuẩn bị khởi hành lần nữa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT