Đường Vãn nhìn hắn nhẹ nhàng cười, đem sách đóng lại rồi hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

Yến Phi Bạch từ trước đến nay chưa bao giờ nói nhiều, trước đây hắn lạnh lùng, u ám, giờ lại mang mối hận tích tụ theo năm tháng, dáng vẻ lãnh đạm ngồi trên xe lăn thật sự rất đáng sợ.  Năm mười tám tuổi, hắn có chút trầm tính hơn so với các bạn cùng lứa tuổi, thậm chí bây giờ còn hơn thế nữa.

Thấy Đường Vãn đi qua, Yến Phi Bạch nhìn chằm chằm cô, màu đen của con ngươi thâm trầm, như là muốn đem cô nhìn thành một cái lỗ.

Cô đi đến trước mặt hắn ngồi xổm xuống, ngửa đầu nhìn hắn, mái tóc dày xéo xỏa bên tai, rơi xuống vài lọn tóc trông vô cùng dịu dàng. Đường Vãn có lẽ sẽ vĩnh viễn không biết, từ lúc quen Yến Phi Bạch cô thường xuyên dùng thái độ như vậy đối với hắn.

Dường như hắn là gió, là mây, là ánh mặt trời, là đất khi vào xuân, là tất cả những gì đẹp đẽ đều được phản chiếu trong mắt cô, kể cả vẻ ngoài của chính cô.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play