Hàn Dương Phong hôm qua đã nghe những lời Triệu Thanh Tuyết đã nói với Trần Thanh Ngọc, anh lại thêm hy vọng, thêm ý chí theo đuổi cô thêm một lần. Lần này anh không biết có thành công không, nếu như thất bại thì anh cũng không bỏ cuộc. Có lẽ tâm trí Hàn Dương Phong đã bị Vương Kiên giác ngộ. Càng yêu lâu càng thêm sâu đậm, chỉ muốn người mình yêu hạnh phúc, không màng việc có được ở bên cạnh người ấy hay là không.

Sáng hôm ấy, Hàn Dương Phong lại đến Vinhomes Smart City một lần nữa. Triệu Thanh Tuyết cũng không quá bất ngờ khi nhìn thấy anh, vốn dĩ cô đã đoán trước được điều đó rồi.

- “ Đến rồi thì vào đi, đứng làm gì. Hay là anh thích đứng để tôi cho anh đứng mãi mãi luôn. ”

- “ À không, anh vào mà. ”

Hàn Dương Phong cứ tưởng anh sẽ bị cô đuổi nhưng xem ra không phải, khác xa so với những gì anh đã tưởng tượng. Anh còn nghĩ cô sẽ chửi anh một vố rồi đuổi thẳng cổ anh ra khỏi đây.

- “ Hàn Dương Phong, có cần tôi lôi anh xuống sảnh không? Anh chậm hiểu hay anh không có nhận thức. ”

Triệu Thanh Tuyết chưa kịp làm gì, Hàn Dương Phong đã chạy nhanh như tên lửa. Không bị cô đuổi đã là vinh hạnh với anh lắm rồi.

" Anh ấy thích nghe chửi lắm à? ”

Cô đóng cửa, qua bàn làm việc lấy một tờ giấy. Sau lần nói chuyện với Trần Thanh Ngọc, cô đã suy nghĩ rất kĩ, cô không cần anh ở bên cạnh nhưng con trai cô rất cần điều đó. Dù cô có tốt như thế nào thì con cô vẫn cần một người cha, bản hợp đồng này là yếu tố quyết định.

Triệu Thanh Tuyết đặt bản hợp đồng xuống bàn, Hàn Dương Phong nhìn sơ qua cũng không quá bất ngờ, anh vốn dĩ cũng nghĩ đến trường hợp này. Hợp đồng cũng được, miễn là anh bên cạnh cô, anh chấp nhận tất cả.

- “ Hợp đồng sống chung, không có thời hạn. Khi con lớn lên, tôi sẽ giải thích, khi ấy chúng ta đường ai nấy đi. Với người Hàn Gia, tôi vẫn gọi họ như ngày trước, chỉ khác một điều, tôi với anh sẽ khác, không còn như xưa. Những thứ đó tôi chưa hề kí tên vào nên nó vẫn là của anh, anh muốn trêu hoa ghẹo bướm, có tình nhân thì chơi kín đáo vào, không được để người khác nhìn thấy. Tôi không yêu anh nên không bao giờ có chuyện ghen tuông ở đây. ”

- “ Em không cần lo, anh không có hứng thú với ai và anh cũng không có nhu cầu về mấy vấn đề tế nhị đó. Em không yêu anh cũng chẳng sao, ngày trước anh có cách để em yêu anh thì bây giờ anh cũng sẽ làm được như vậy. Em cho anh cơ hội, anh sẽ tận dụng và không để lãng phí. Vấn đề chính là thời gian. ”

- “ Anh tự tin quá rồi đấy, để xem. ”

Hàn Dương Phong không nói gì, anh chỉ bật cười, cô cho anh cơ hội lớn như thế này, anh đương nhiên phải có cách hàn gắn tình cảm rồi.

Hai người, ai là gà, ai là hạt thóc, chưa thể biết được. Triệu Thanh Tuyết suy nghĩ đơn thuần nhưng Hàn Dương Phong có lẽ thông minh hơn, anh vẫn có kế sách của riêng mình. Kế sách chinh phục vợ yêu thêm một lần nữa.

Hàn Dương Phong mau chóng báo tin với Hàn Gia, anh và cô sẽ trở về Thượng Hải sớm thôi. Dù sao vẫn phải về đó, có những việc quan trọng cần làm.

Hàn Gia nghe xong thì rất vui mừng, trên gương mặt mỗi người không ai giấu nổi niềm vui. Họ đương nhiên hiểu rõ có người giúp đỡ Hàn Dương Phong nên Triệu Thanh Tuyết mới đồng ý như thế, cũng nhờ mối quan hệ của cháu gái họ, nếu không thì e là sẽ rất khó. Những chuyện này Triệu Gia hoàn toàn không biết, Triệu Thanh Tuyết và Dương Thùy Linh đều không nói. Triệu Thanh Tuyết dự định khi về lại Trung Quốc, cô sẽ nói rõ ràng với ba cô.

||||| Truyện đề cử: Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ |||||

“ Thành công mĩ mãn ”

Dương Thùy Linh gọi video call cho Hàn Kiều Du, tình bạn của họ cũng đã duy trì được 5 năm. Cho dù Hàn Kiều Du đi du học ở Mỹ, Dương Thùy Linh học trong nước nhưng hai người vẫn thường xuyên liên lạc với nhau, là một tình bạn vô cùng đáng quý.

“ Tốt rồi, tao cứ sợ không được. Cũng nhờ mày và gia đình tao, chờ ngày đón quả ngọt thôi nhỉ. ”

“ Đúng rồi, mà mày ở Cambridge thế nào? Tốt chứ? ”

“ Tốt thì vẫn tốt, con đường học tập khá thuận lợi, từ cái ngày làm hội trưởng hội học sinh ngầu hẳn. ”

“ Cảm giác ấy đúng là tuyệt cả là vời, sướng nhất bạn tôi rồi. ”

“ Sung sướng gì đâu, cũng phải tranh giành dữ lắm mới ngồi được nhưng được cái là thầy cô ưu ái hơn hẳn. ”

“ Kể cả mày không làm hội trưởng hội học sinh thì cũng được thầy cô trong trường ưu ái rồi, thành tích và gia thế khủng thật sự. ”

“ Làm con người thì phải khiêm tốn. ”

“ Oke, bạn luôn đúng. ”

Hai cô nàng trò chuyện luyên thuyên rồi cũng ngắt kết nối, Dương Thùy Linh cũng biết rõ bạn mình học nhiều và khó, chính bản thân cô cũng cảm thấy việc học ngành Y Khoa không phải dễ dàng gì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play