Hôm nay ông cụ Hàn - Hàn Dương Chí triệu tập tất cả thành viên trong gia đình lại với nhau ở phòng khách. Bao gồm Bạch Mai, Hàn Dương Quyết, Thẩm Ngọc Vân, Hàn Dương Phong và Hàn Ngọc.
Anh đã lái xe về nhà chính đúng giờ ông nội yêu cầu, anh cứ nghĩ lần này chỉ là họp gia đình bình thường thôi nhưng điều anh không ngờ tới chính là anh sẽ kết hôn.
Lúc Hàn Dương Phong tới thì mọi người đã tập trung đông đủ ở phòng khách hết rồi.
- Cháu chào ông bà, con chào ba mẹ. Không biết mọi người gọi con về có việc gì không ạ.
Ông cụ Hàn nói: Dương Phong, cháu ngồi xuống đi. Ta có chuyện muốn nói.
- Vâng ạ.
Anh ngồi xuống phía chỗ ngồi còn trống, anh cảm thấy chuyện lần này rất quan trọng mặc dù không biết nó là chuyện gì, ai ai trong nhà cũng nghiêm túc trừ em gái anh - Hàn Ngọc.
- Ngọc, em làm sao vậy. Chuyện gì khiến em vui như vậy?
Anh thắc mắc hỏi còn Hàn Ngọc thì vô tư trả lời:
- Lát nữa anh sẽ rõ thôi anh hai, em rất vui đó.
Hàn Ngọc cười vui vẻ còn anh thì chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra, mẹ của anh cũng cười vui vẻ y như em gái của anh vậy.
Ông cụ Hàn từ tốn nói:
" Phong nó cũng 27 tuổi rồi, không còn nhỏ nữa, đã đến tuổi lập gia đình. Hàn Gia và Triệu Gia đã có hôn ước từ trước, Dương Phong sẽ kết hôn với Đại Tiểu Thư Triệu Gia. Hàn Gia trong lúc khó khăn, lão Triệu đã giúp chúng ta rất nhiều nên đã đến lúc chúng ta đền ơn ông ấy rồi. "
Bạch Mai nói:
" Phải, tôi đồng ý với ông. Hôn ước đã được định sẵn từ lâu, không ai có thể làm trái nó. "
Hàn Dương Quyết lên tiếng:
" Ba à, con và Triệu Lâm là bạn thân. Hôn ước này con tán thành với ba, Phong nó tiếp quản Hàn thị rất tốt. Đã đến lúc thành gia lập thất rồi, con và Triệu Lâm thành thông gia thì còn gì bằng. "
Thẩm Ngọc Vân nói:
" Ba, con nghe nói Đại Tiểu Thư Triệu Gia tính tình ôn lương lại dịu dàng. Học vấn và dung mạo thì không cần bàn cãi, xinh đẹp kiều diễm và rất là tài giỏi. "
Hàn Ngọc nhanh nhảu nói chen vào:
- Bao giờ chúng ta sẽ gặp chị ấy vậy, chị ấy rất được nhiều người theo đuổi nha. Sinh viên khoa thiết kế được rất nhiều nam sinh mến mộ đó, anh hai giữ chị ấy phải cẩn thận đó.
Hàn Dương Phong trầm tư đáp:
- Con không muốn kết hôn lúc này, một người chưa gặp lần nào tại sao lại nói kết hôn là được.
" Hôn ước đã được lập ra từ nhiều năm trước rồi, con không thể chống lại được đâu. " Hàn Dương Chí nói
- Ông nội, tên của cô ta con còn không biết thì làm sao có thể kết hôn.
Hàn Dương Quyết ngạc nhiên: " Phong, con chấp nhận kết hôn với con bé đó sao. "
- Vâng, hôn ước đã được lập ra sao có thể kháng cự. Triệu Gia cũng từng giúp đỡ Hàn thị, không có họ làm sao chúng ta có ngày hôm nay.
" Con bé là Đại Tiểu Thư Triệu Gia - Triệu Thanh Tuyết "
- Vâng, con đồng ý mối hôn sự này.
" Tất cả hãy giải tán đi, ngày mai đến Triệu Gia ở Bắc Kinh một chuyến " Hàn Dương Chí nói.
Ông cụ Hàn ra lệnh cho mọi người giải tán, ai nấy đều về phòng của mình.
Hàn Dương Phong đi lên phòng của mình, anh nằm xuống giường cười vui vẻ.
- Tiểu Tuyết, cuối cùng anh cũng tìm được em. Nằm mơ cũng đừng mong chạy thoát khỏi anh.
Cùng lúc đó ở Triệu Gia ~ Bắc Kinh
Cả gia đình đang ngồi nghiêm chỉnh ở phòng khách, Triệu Thanh Tuyết và Triệu Ánh cũng không ngoại lệ.
Triệu Hưng nói: Hôm nay ta kêu các con đến đây là có chuyện cần nói. Năm xưa, ta và Cố lão chủ tịch của Hàn thị lập ra hôn ước cho Thanh Tuyết và cháu trai của ông ấy. Thanh Tuyết và Hàn Tổng đã đến tuổi kết hôn, ta sẽ gả Thanh Tuyết đến Hàn gia. Các con thấy thế nào.
Triệu Lâm nói: Thanh Tuyết vẫn còn đi học, con e là......
- Ông nội, ba, con đồng ý. Con sẽ xin nghỉ phép vài ngày, em gái đã có bạn trai của nó rồi.
Bạn trai của Triệu Ánh chính là Hứa Ngụy, 1 tên tra nam đểu cáng và khốn nạn. Hắn dùng lời mật ngọt để tán tỉnh phụ nữ, ai mà được hắn tán tỉnh thì cũng rơi vào lưới tình một cách dễ dàng, Triệu Ánh cũng không ngoại lệ. Cũng may là có Châu Gia Việt, không là cô chết chắc rồi. Cô yêu anh nhưng có lẽ 2 người không có duyên rồi, cô sẽ phải chấm dứt đoạn tình cảm này........
Triệu Lâm ngập ngừng: Nhưng mà.......
- Ba, không nhưng nhị gì hết. Con đồng ý kết hôn, vậy nha ba. Ông nội và ba cứ lên phòng nghỉ ngơi đi, nha nha.
Triệu Hưng và Triệu Lâm không thể nói gì thêm nữa đành đi về phòng, cô nhìn thấy bóng lưng họ đi khuất thì ánh mắt tức giận đổ về phía hai mẹ con nhà kia rồi bước lên lầu.
Triệu Thanh Tuyết không muốn làm khó ba và ông nội, cô đành chấp nhận hôn lễ này. Cô nhẫn nhịn ở lại ngôi nhà này vì muốn trả thù cho mẹ, nghĩ đến cảnh mẹ mình chết như thế nào nước mắt cô lại trào ra. Cô tự nhủ với lòng mình, những kẻ gây ra đau khổ cho gia đình cô đều phải chết một cách đau đớn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT