Buổi sáng, Tạ Vãn Nguyệt bị một hơi nóng đánh thức, cô mở mắt ra nhìn đồ đạc xung quanh trong phòng thì mới chợt nhớ ra rằng đây là nhà của Vạn Cảnh Chỉ. Cô khẽ cử động một chút thì phát hiện bản thân không thể nhúc nhích được, cả người cô được người khác ôm trọn lấy, một chút kẽ hở cũng không thoát ra được.
Cô vặn vẹo xoay người, Vạn Ngọc Sơn cũng đã tỉnh lại, anh trầm giọng hỏi: “Mấy giờ rồi?”
“Em không biết, chắc cũng phải 7 giờ rồi.” Tạ Vãn Nguyệt vặn mình thêm hai cái, “Chân em có chút tê.”
Vạn Ngọc Sơn nghe thấy cô nói vậy thì liền bỏ chân ra khỏi eo cô. Tạ Vãn Nguyệt bỗng chốc cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn, chỉ có điều ở phía sau cô có một bộ phận cứng rắn nóng bỏng cứ áp lên người cô, khiến cô cảm thấy không khỏi cảm thấy khó chịu. Cô bèn dịch người về phía trước một chút, nhưng thứ đó lại không những không chịu rời khỏi cô mà ngược lại nó còn đàn hồi lại. Cô lấy tay sờ sờ một chút thìVạn Ngọc Sơn liền nắm lấy cổ tay cô.
“ Đừng động.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT