Thời gian trôi nhanh như vó ngựa, chớp mắt đã là cuối tháng mười.

Hôm nay, Vạn Ngọc Sơn đã mất bình tĩnh trong phòng họp, cả đám từ già đến bè trố mắt nhìn nhau một hồi lâu, rối rít chán nản, mấy ngày nay mọi người đều phải tăng ca, kết quả lại bị mắng chửi thậm tệ, ai mà vui vẻ cho được.

Vạn Ngọc Sơn nghe thấy hay từ “tăng ca” lại càng thêm bực bội, anh mắng: “Ai bảo mấy người làm thêm giờ? Tăng ca đến mức não nhũn thành bột rồi, cái thứ này mà gọi là sáng tạo đó hả?!Cốt lõi công việc và thương hiệu đều mơ hồ, mấy thứ thừa thãi thì lại đặt lên hàng đầu.”

“Sáng sớm đã khoe cái mình tưởng là mới mẻ này cho tôi, là để thể hiện sự vất vả của mấy người cho tôi xem à?”

“Nắm bắt đồ vật bất biến, cái gì gọi là đồ vật bất biến? Tâm lý của người tiêu thụ, đến cả tâm lý của người tiêu dùng còn không nắm được thì làm sao mà kiểm soát được thị trường, dựa vào cái đống quảng cáo phí tiền này hả?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play