Trương Tự Minh ngây người nhìn hai giây, chày cổ cãi bướng: “Thành tích của anh cũng không tốt bao nhiêu.”
“Đúng, thành tích của tao không tốt.” Vẻ mặt Tiêu Trí không bận tâm, lời nói càng cợt nhả, “Nhưng tao rất thẳng thắn, mày giả vờ cái gì?”
“…”
Trương Tự Minh không nói gì một lúc lâu. Y vẫn luôn tự nhận rằng y và Tiêu Trí không có khác nhau, đánh nhau, đi trễ, cãi lại giáo viên nhưng y không nghĩ ra tại sao giáo viên và bạn học đều không thích y, bản thân bị xa lánh và chán ghét vô cớ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT