Ngày hôm sau tại sân bay.
Tòa ga hành khách người người nhộn nhịp, Tiêu Trí xách chiếc vali da lên, lúc chuẩn bị bước vào, anh xoay người lại nói: “Tớ đi đây.”
Dưới ánh mặt trời, một đám người đầy mồ hôi, Văn Vĩ lau lau mặt: “Đi đi đi đi, không có việc gì nhớ thường xuyên liên lạc đấy.”
Kham Băng đi về nơi có bóng râm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT