Chương 61:
“Các người đang đóng phim à?”
“Hay đang làm truyền hình thực tế gì đó?”
“Máy quay phim giấu đâu thế?”
“Nói cho ông biết, mau thả tôi ra, nếu không một cuộc điện thoại của tôi cũng khiến mấy tên khốn kiếp ăn mặc kỳ dị các người không có kết quả tốt đẹp gì đâu!”
Cô ta vẫn cho rằng mấy người này đang làm truyền hình thực tế.
Dù sao đây là xã hội hiện đại!
Ban ngày ban mặt từ đâu xuất hiện ra một đám ninja?
Loạn quá!
“Khốn kiếp!”, một tên ninja Đông Doanh tức giận, tát lên mặt Tôn Thiến: “Dám vô lễ với ông Itto Fuji! Chết cho tôi!”
Xoẹt!
Kiếm samurai rút ra khỏi bao, ánh sáng lạnh lẽo chém về phía đầu của Tôn Thiến.
“A!”
Tôn Thiến sợ ngây người, cô ta đứng tại chỗ, đầu óc trống rỗng.
“Dừng tay!”
Người đàn ông Đông Doanh trách mắng thuộc hạ.
“Hắc!”
Kiếm samurai trở lại bao.
Ngư Ấu Vy ở trên đỉnh xưởng tôn kinh ngạc: “Ninja tinh anh của Đông Doanh, Yagyuu Itto Fuji! Sao ông ta lại đến Long Quốc?”
Lỗ tai Yagyuu Itto Fuji khẽ rung rung.
“Đám phế vật, bị theo dõi mà cũng không biết?”, Yagyuu Itto Fuji trách mắng.
“Không ổn, bị phát hiện rồi!”, Ngư Ấu Vy kinh hãi.
Soạt! Soạt! Soạt!
Mười mấy thanh kiếm nhanh chóng bắn ra, đánh về phía vị trí của Ngư Ấu Vy.
“Vèo!”
Ngư Ấu Vy giống như mèo đêm, nhảy lên đỉnh xưởng tôn.
Keng keng keng!
Xưởng tôn bị đánh thủng một lỗ, ninja khác cũng nhận ra đỉnh lầu có người, lần lượt ném ra móc khóa, leo lên đỉnh lầu.
“Hưu!”
Ngư Ấu Vy hừ lạnh một tiếng, giương cung như trăng rằm, bắn một mũi tên!
Một ninja Đông Doanh vừa ló đầu liền bị Ngư Ấu Vy một mũi tên bắn chết.
“Ầm…!”
Thi thể ngã trên mặt đất, não văng tung tóe.
Ba tên ninja xuất hiện, đánh lén sau lưng Ngư Ấu Vy, cô ta cảnh giác, vội vã quay đầu.
Hưu! Hưu! Hưu!
Ba tên liên tiếp bắn ra, đâm xuyên cơ thể ba ninja!
Chết tại chỗ.
“Thần tiễn thủ? Một đám phế vật, tránh ra hết cho tôi!”, Yagyuu Itto Fuji quát lớn, ông ta nhảy lên đỉnh xưởng tôn, hai tay cầm đao giết về phía Ngư Ấu Vy.
Hưu!
Hưu!
Hưu!
Ngư Ấu Vy bắn ra ba mũi tên!
“Keng! Keng! Keng!”
Ba tiếng giòn giã!
Yagyuu Itto Fuji dùng một đao bổ đầu mũi tên thép làm hai.
“Tông sư kiếm đạo hạng nhất, Yagyuu Itto Fuji! Mười lăm năm trước, ông giết người ở Long Quốc, lệnh truy nã của ông vẫn còn ở trên bảng truy nã, sao ông dám tiến vào đây?”, Ngư Ấu Vy lạnh giọng nói.
“Ha ha ha ha!”
Yagyuu Itto Fuji cười lớn: “Cô là người của Long Tổ hả?”
“Ngoại trừ Long Tổ, chắc không ai nhớ tên của tôi”.
“Cô ở bộ phận nào? Thần tiễn thuật? Cổ võ kỹ?”
“Muốn biết thì tự đến Long Tổ hỏi đi”, Ngư Ấu Vy cười lạnh, bóng dáng cô ta mạnh mẽ, nhanh chóng lui ra ngoài.
Hai tay giang rộng, trên người xuất hiện tàu lượn!
Lần trước ở Kim Lăng thiếu chút nữa ngã chết.
Ngư Ấu Vy liền trang bị bộ quân trang này!
Không đánh lại, có thể chạy!
Nhưng đúng lúc này, trước mắt Ngư Ấu Vy xuất hiện một trận sương dày, một bóng dáng xuất hiện.
“Còn có một ninja tinh anh!”
Con ngươi Ngư Ấu Vy co rút lại, thầm nói tính sai rồi.
“Ầm…!”
Đây là người đàn ông thân hình cao lớn, một quyền đánh ra.
Ngư Ấu Vy phun ra một ngụm máu tươi, nội tạng gần như nổ tung, cơn đau nhức khiến cô ta bất tỉnh.
Cô ta hóa thành một đường parabol rồi ngã xuống đất.
Lúc ở trên không trung, cô ta vội vã cầm điện thoại, dùng tốc độ nhanh nhất gửi cho Diệp Bắc Minh một tin nhắn: “Nhà máy nước Bắc Giao”.
“Ting!”
Diệp Bắc Minh vừa ngồi xuống, Chu Nhược Giai bưng một bát chè đậu xanh đến.
Anh vừa uống được mấy hớp, điện thoại di động truyền đến một dòng tin nhắn.
“Nhà máy nước Bắc Giao?”
Diệp Bắc Minh nhìn mấy chữ khó hiểu, cảm thấy có chút kỳ quái.
Đây là một dãy số xa lạ, ai lại đùa dai vậy?
Anh hơi nhíu mày, gọi lại.
“Tút tút tút…!, Ngư Ấu Vy nằm trên đất, điện thoại văng ra ngoài ba mét.
Cô ta giãy giụa bò dậy, muốn đi lấy điện thoại.
“Rắc rắc!”
Yagyuu Itto Fuji từ nóc nhà nhảy xuống, một cước đạp bể điện thoại của Ngư Ấu Vy, hạ lệnh: “Lập tức rút lui, nơi này đã bị bại lộ”.
Ngư Ấu Vy chỉ cảm thấy sau gáy đau nhói.
Ngất đi!
“Không ai nghe?”, Diệp Bắc Minh cau mày.
Gọi lại lần nữa thì hiển thị ngoài vùng phủ sóng.
Diệp Bắc Minh cảm thấy có chút kỳ quái.
Lúc này, một người đàn ông của nhà họ Diệp đi đến.
Diệp Bắc Minh biết người này, là một vị tông sư võ đạo tên là Thẩm Hạc.
Là người Thập sư tỷ phái đến phủ Diệp bảo vệ mọi người.
“Cậu Diệp, mười lăm phút trước có người xông vào nhà”, Thẩm Hạc cung kính nói.
Diệp Bắc Minh hỏi: “Là ai?”
“Ba ninja Đông Doanh, bọn họ biết mình không chạy thoát được, nên tất cả đều uống thuốc độc tự vẫn rồi”, Thẩm Hạc trả lời.
Diệp Bắc Minh đứng dậy, cảm thấy có gì đó không đúng.
Anh quay về mới được mấy ngày, số điện thoại cũng là mới.
Người biết số này của anh không nhiều!
Thập sư tỷ, Chu Nhược Giai, Hạ Nhược Tuyết, Ngư Ấu Vy.
Chu Nhược Giai thì đang ở bên cạnh, còn Thập sư tỷ không thể nào gửi tin nhắn như vậy cho anh!
Là Ngư Ấu Vy sao?
Chẳng lẽ cô ta tra ra được tin tức gì?.
Chương 62:
Hoặc là Hạ Nhược Tuyết?
Không thể nào! Cô ta bảo mình đi nhà máy nước Bắc Giao làm gì?
Diệp Bắc Minh nghi ngờ, lấy điện thoại ra, bấm gọi số của Hạ Nhược Tuyết, nhưng không gọi được, cũng hiển thị ngoài vùng phủ sóng.
Hạ Nhược Tuyết ở Kim Lăng, làm sao có thể ở ngoài vùng phủ sóng được?
Lúc này, một người làm vội vã chạy vào, thấp giọng bẩm báo mấy câu với Thẩm Hạc, giao cho ông ta một cái máy tính bảng.
Thẩm Hạc liếc nhìn, sau đó chạy thật nhanh đến bên cạnh Diệp Bắc Minh: “Cậu Diệp, nửa tiếng trước, lính đi tuần bên ngoài nhà nhìn thấy có người Đông Doanh bắt hai cô gái ở quán cafe đối diện, bọn họ mang camera giám sát đến, cậu xem?”
“Cho tôi xem!”, Diệp Bắc Minh vội vàng nói.
Thẩm Hạc chuyển máy tính bảng đến.
Diệp Bắc Minh liếc nhìn, sắc mặt lập tức trầm xuống.
“Nhược Tuyết, Tôn Thiến! Sao bọn họ lại đến Giang Nam?”
Diệp Bắc Minh cảm thấy không ổn: “Đi! Đi nhà máy nước Bắc Giao!”
Thẩm Hạc hô lên: “Chuẩn bị xe cho cậu Diệp!”
Diệp Bắc Minh dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến nhà máy nước Bắc Giao.
Trong một bụi cỏ phát hiện ra một chiếc xe hơi.
Phá hỏng cửa xe, mở ra xem, bên trong là một vài đồ của con gái.
Nhưng không biết là ai để lại!
“Lục soát cho tôi!”
Thẩm Hạc hạ lệnh, thuộc hạ tản ra như kiến.
Rất nhanh những thuộc hạ này đã quay trở lại: “Cậu Diệp, phát hiện ra dấu vết đánh nhau!”
“Trong xưởng phía trước có bốn thi thể ninja Đông Doanh”.
Diệp Bắc Minh vào trong xưởng, quả nhiên nhìn thấy bốn thi thể ninja”.
“Một mũi tên xuyên tim?”
Diệp Bắc Minh nhìn vết thương, vô cùng kinh ngạc.
“Cậu Diệp, phát hiện ra một vài mũi tên bay”, Thẩm Hạc đi đến, cầm trong tay bảy tám mũi tên thép.
“Mũi tên của Ngư Ấu Vy? Sao cô ta cũng bị lôi vào đây?”, Diệp Bắc Minh càng nghi ngờ: “Tiếp tục lục soát, nhìn xem có đầu mối khác hay không!”
“Rõ!”
Thẩm Hạc sai người tìm kiếm khắp nơi, đáng tiếc không thu hoạch được gì.
Chỉ có một vài dấu vết từ nhà máy bỏ hoang kéo dài đến bờ sông, sau đó biến mất hoàn toàn.
“Bọn họ đi sang bờ bên kia”, Diệp Bắc Minh chỉ vào mặt sông mịt mờ.
Thẩm Hạc nhìn nước sông cuồn cuộn, nói: “Bên kia là... Giang Bắc!”
Giọng Diệp Bắc Minh trầm xuống: “Đi, đi Giang Bắc”.
Thẩm Hạc liền vội vàng nói: “Cậu Diệp, Giang Nam Giang Bắc phân ra cai trị!”
“Giang Nam quản văn hóa giáo dục, Giang Bắc về võ công!”
“Mặc dù vua Giang Nam nắm trong tay ba trăm ngàn cấm quân, nhưng đều là hình thức thôi! Giang Bắc mới là vùng đất có những người tài giỏi nhưng lại giấu tài, trụ sở chính hiệp hội võ đạo hành tỉnh Đông Nam ở bên đó. Kinh tế Giang Bắc không tốt, nhưng thực lực võ đạo rất mạnh, ít nhất có mười mấy tông sư võ đạo. Nếu người Đông Doanh đã đi Giang Bắc rồi, e là có chút khó khăn!”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Dù khó khăn đến đâu, vẫn đi Giang Bắc!”
“Rõ”.
Thẩm Hạc nhìn thấy Diệp Bắc Minh kiên trì như vậy, ông ta cũng không phí lời nữa.
Đi xe vượt qua cầu lớn, Diệp Bắc Minh tới Giang Bắc.
Thẩm Hạc nhận điện thoại, sau đó nói: “Cậu Diệp, có tình báo”.
“Nói”, Diệp Bắc Minh gật đầu.
Thẩm Hạc chăm chú nói: “Mười lăm phút trước, một đám người đảo quốc Đông Doanh đã tiến vào câu lạc bộ Đông Doanh ở Giang Bắc”.
“Đi! Đi câu lạc bộ Đông Doanh”, Diệp Bắc Minh nói thẳng.
Thẩm Hạc giải thích: “Cậu Diệp, câu lạc bộ Đông Doanh có cổ phần của phó hội trưởng hiệp hội võ đạo hành tỉnh Đông Nam, phải không?”
“Tôi mặc kệ hắn có cổ phần của ai, cho dù là vua Giang Bắc, thậm chí chiến thần Lăng Phong ở đây, xuất phát!”, Diệp Bắc Minh mặt đầy lạnh lùng.
“Rõ!”
Thẩm Hạc không dám sơ suất.
Ông ta hỏi một câu mang tính thăm dò: “Có thông báo cho tiểu thư không?”
“Không cần phiền đến Thập sư tỷ”, Diệp Bắc Minh lắc đầu từ chối.
Tốc độ xe rất nhanh, chạy thẳng đến cửa câu lạc bộ Đông Doanh.
Suối nước nóng Cực Lạc!
Câu lạc bộ người Đông Doanh mở ra bên trong có suối nước nóng spa.
Còn có các loại tiết mục đặc biệt của đảo quốc!
Không chỉ là Giang Bắc, thậm chí Giang Nam, Giang Đông, Kim Lăng, ngay cả Trung Hải cũng có nhà giàu đến tiêu xài.
Sau khi xuống xe, Thẩm Hạc bẩm báo: “Cậu Diệp, tin tức mới nhất, có ba cô gái bị đưa vào suối nước nóng Cực Lạc”.
“Đi!”
Diệp Bắc Minh không dừng lại phút nào, chạy về phía suối nước nóng Cực Lạc.
“Thưa anh, nơi này là câu lạc bộ tư nhân, nếu không có hẹn trước, xin anh dừng bước”, một người đàn ông Đông Doanh ngăn cản đám người Diệp Bắc Minh khí thế hung hăng.
Soạt soạt soạt!
Cửa lớn suối nước nóng Cực Lạc còn có hơn chục tuyển thủ sumo Đông Doanh xuất hiện.
Bọn họ toàn thân hung dữ, còn có hình xăm đen, hung thần dữ tợn.
Diệp Bắc Minh cũng không quan tâm người này, đi thẳng vào trong suối nước nóng Cực Lạc.
“Đứng lại! Thưa anh, dừng ở đây đi”.
“Nếu còn tiến vào nữa thì không lễ phép”, người đàn ông Đông Doanh sắc mặt trầm xuống, mang ý lạnh.
“Bốp!”
Diệp Bắc Minh đi ngang qua bên cạnh hắn, tát hắn ngã xuống đất.
“Đồ khốn!”
Mấy tuyển thủ sumo nhìn thấy cảnh này, thịt béo toàn thân trào ra, xông về phía Diệp Bắc Minh.
“Ầm!”
Diệp Bắc Minh một quyền đập ra, xông về phía trước, một tuyển thủ sumo dáng dấp như heo bị một quyền của anh đánh cho ngừng tim.
Ngã xuống đất mà chết!
“Rít!”
“Mày…”
Mấy tuyển thủ sumo Đông Doanh kia hít một hơi lạnh, hoảng sợ nhìn Diệp Bắc Minh.
Đây là những tuyển thủ hạng 250kg trong giới sumo bọn họ!
Vậy mà lại bị một quyền đánh chết?
Thanh niên Long Quốc trước mắt rốt cuộc có sức mạnh khủng khiếp thế nào!
Diệp Bắc Minh không chút kiêng kỵ, một quyền một người, lạnh giọng nói:
“Bảo người phụ trách của các người ra gặp tôi, nếu không người Đông Doanh ở đây tôi thấy ai thì sẽ giết người đó!”
“Tên khốn, người Long Quốc kia, đây là địa bàn của người Đông Doanh bọn tao, mày dám…”
Diệp Bắc Minh tiến về phía trước, đạp người này ngã lộn mèo.
“Phụt!”
Một chân liên tiếp đạp xuống.
Đầu người này như dưa hấu nổ tung.
Ngay cả nửa câu sau hắn cũng không có cơ hội nói ra.
Diệp Bắc Minh như tử thần, chắp hai tay sau lưng bước đi.
Suối nước nóng Cực Lạc chấn động, rất nhiều người sợ hãi rối rít xông ra.
Nhìn thấy Diệp Bắc Minh giống như tử thần!