“Đứng lên cho bố, bố không tin hắn dám giết con thật!”

Diệp Bắc Minh nhìn Ngư Chính Dương cười: “Nói như vậy, ông có bản lĩnh hơn con trai ông?”

“Cậu muốn làm gì?”

Ngư Chính Dương chỉ cảm thấy trên người Diệp Bắc Minh bùng phát ra một luồng khí tức khủng bối

Lúc đối diện với kẻ này, ông ta có cảm giác nhỏ bé thấp kém như con kiến!

Liền sau đó.

Soạt! Soạt! Soạt!

Diệp Bắc Minh giơ tay, mười ba cây kim châm bay ra lập tức chui vào trong cơ thể của Ngư Chính Dương, khiến ông ta chẳng có cơ hội để phản ứng!

“A..

Đau đớn!

Đau đến xé tim xé phổi!

Khuôn mặt già của Ngư Chính Dương liền méo mó, cả người co quắp lại!

“A... đau quá, đau quá! Cậu đã làm gì tôi?” “AI”

Ngư Chính Dương điên cuồng kêu thả, cảnh sắc xung quanh đều biến đổi!

Ông ta nhìn thấy rất nhiều ác quỷ lao đến, căn xé máu thịt của ông tai

Biết rõ đây là ảo giác, nhưng nỗi đau máu thịt bị xé rách lại chân thực đến vậy!

Lúc này, Ngư Chính Dương giống như bị đánh vào mười tám tầng địa ngục, điên cuồng cầu xin: “Diệp tông chủ, tôi biết sai rồi, tôi thực sự sai rồi!”

“Sai rồi, sai rồi... cậu giết tôi đi!”

Phập phập phập!

Ngư Chính Dương điên cuồng dập đầu, tốc độ còn nhanh hơn Ngư Thanh Thư không chỉ gấp mười lần!

“Bố!”

Ngư Thất Tình đỏ bừng đôi mắt, xông đến bên cạnh Ngư Chính Dương.

“Cút đi! Đừng cản trở bố cầu xin Diệp tông chủ tha mạng!”, Ngư Chính Dương tung một chưởng đập bay Ngư Thất Tình một cách vô tình: “Nếu con tiện nhân mày có lương tâm, thì cùng tao cầu xin Diệp tông chủ...”

“Vãi..."

Các võ giả có mặt đều bàn tán.

“Hổ ác không ăn thịt con, Ngư Chính Dương này cũng thật ác quái! Lại xuống tay với con gái ruột như vậy?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play