Độc Cô Bá Đạo ngắm nhìn thưởng thức: “Khuynh Thành, cô và tôi gia nhập điện Thần Hoàng mấy chục vạn năm rồi”.
“Tâm ý của tôi, cô còn không hiểu sao?”
“Nếu hai chúng ta song tu, tôi có thể tiến vào cảnh giới Tổ Thần, cô cũng có thể hồi phục cảnh giới Thần Hoàng!”
“Sau đó, tôi nguyện đợi cô vạn năm, giúp cô tiến vào cảnh giới Tổ Thần!”
“Đến lúc đó hai chúng ta cùng ở bên nhau, chẳng lẽ không tốt sao?”
Lạc Khuynh Thành trả lời với sảc mặt bình thản: “Trên thế gian nhiều phụ nữ như thế, theo tôi được biết, cũng có không ít phụ nữ có cảnh giới Thần Hoàng mà”.
“Tại sao cậu Độc Cô cứ phải chọn tôi?”
Độc Cô Bá Đạo cười: “Vì tôi thích cô!”
Lạc Khuynh Thành thản nhiên läc đầu: “Xin lỗi, ông đã cưới vợ sinh con, tôi không thích đàn ông một dạ hai lòng”.
Không biết tại sao. Trong đầu cô ấy hiện lên bóng hình của Diệp Bắc Minh: “Đặc biệt là kiểu như Diệp Bắc Minh, bên cạnh rất nhiều phụ nữ, đúng là đáng ghét chết đi được!
Độc Cô Bá Đạo giải thích: “Cô nói Thiên Nhi phải không? Mẹ của nó là con đàn bà tỉ tiện”.
“Chẳng qua là tôi có lần luyện công xảy ra sai lầm, đã sủng ái cô ta một lần!”
“Ai ngờ cô ta mang thai, tôi cho cô ta sinh Thiên Nhi xong liền đập chết cô ta!”
“Về tinh thần bản hoàng cũng vẫn là thân trong trắng!” “Nếu cô không thích Thiên Nhi, tôi cũng có thể...”
Nói xong, Độc Cô Bá Đạo làm động tác cắt cổ.
Hổ ác không ăn thịt con, Độc Cô Bá Đạo vì để song tu với cô ấy lại tình nguyện giết con trai ruột?
Lạc Khuynh Thành thầm cau mày, đang định lên tiếng. “Räc!”
Một tiếng giòn tan van lên. Bên ngoài Thái Dương Tông yên tĩnh đến đáng sợ!
Tất cả mọi người đều giữ trạng thái trợn mắt há hốc miệng, không ai phản ứng lại!
Rốt cuộc tên nhóc này có cảnh giới gì? Mà lại có thực lực như vậy?
Hai Thần Tôn trước mặt hẳn, nói giết là giết?
Mẹ kiếp, quá khủng bố rồi!
“Cậu Diệp, tôi...
Tiêu Vô Tướng sợ đến bò dưới đất.
Cùng lúc đó.
Đám người Trấn Hồn Tông đều chuyển ánh mắt nhìn sang Ngụy Vô Nhai: “Ngụy trưởng lão, chuyện này là thế nào? Chẳng phải ông nói tên nhóc này vừa tham gia xong thần giáng tuyển chọn sao?”