Một luồng ý chết chóc ập đến!
Vẻ mặt Ngụy Ngạo Thiên biến sắc, hai tay nắm chặt kiếm Long Đạo chém về phía tay trái chí tôn: “Chết đi cho tao!”
Diệp Bắc Minh muốn dùng tay trái chí tôn kháng cự kiếm Long Đạo!
Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Cậu nhóc, đừng... tay trái chí tôn của cậu chưa hoàn toàn dung hợp,
phẩm cấp của kiếm Long Đạo rất cao!”
“Tuy sẽ không chém đứt tay trái chí tôn của cậu, nhưng sẽ bị thương!”
Diệp Bắc Minh khế động trong lòng.
Vội vàng thay đổi chủ ý.
Tránh đường tấn công của kiếm Long Đạo! Ảnh Thuấn!
Xuất hiện phía sau Ngụy Ngạo Thiên, năm ngón tay tóm đến đỉnh đầu của Ngụy Ngạo Thiên!
Cái đầu sắp nổ tung cơn đau kịch liệt ập đến, Ngụy Ngạo Thiên gầm thét: “Mày dám chạm vào thiên linh cái của tao? Buông cái tay bẩn của mày ra, cút!”
Diệp Bắc Minh lạnh lùng cười một tiếng: “Cái thứ gì?”
Năm ngón tay của tay trái chí tôn tóm thật mạnh!
“Räắc!" một tiếng giòn tan!
Thiên linh cái của Ngụy Ngạo Thiên trực tiếp bị lật lên, đỉnh đầu trực tiếp nổ tung!
Thi thể từ không trung cao rơi xuống!
Diệp Bắc Minh tiến lên một bước, tiện tay tóm lấy kiếm Long Đạo khẽ vung lên!
Gru!
Cùng với tiếng rồng gầm vang lên.
Diệp Bắc Minh không nhịn được khen ngợi một tiếng: “Quả nhiên là kiếm tốt!”
“Việc này...
Các võ giả khác có mặt lại nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ mặt kinh hãi!
Rồi lại nhìn thi thể của Ngụy Ngạo Thiên dưới đất, khóe miệng không nhịn được co giật mạnh!
“Thái tử Đại Ngụy chết như vậy sao?” “Vãi... Diệp Bắc Minh điên rồi chắc?” Cả hiện trường xôn xao!
Bản thân Ngụy Ngạo Thiên cũng không ngờ, mình đường đường là Thái tử Đại Ngụy mà lại chết dễ dàng như vậy!
Trước khi gặp Diệp Bắc Minh.