Giống như đao diệt thết
“Vãi"
Trong lòng Diệp Bäc Minh nổi lên lửa giận sôi sục: “Tiểu tháp, ra tay giết hắn cho tôi!”
Cái gì vậy?
Từ lúc Lục Duệ xuất hiện chưa đến một phút, không những muốn chém đứt tay trái đã dung hợp xương Chí Tôn của anh.
Lại còn muốn trực tiếp giết anh?
Người đến từ thần giới thì đã làm sao? Ức hiếp người quá rồi!
“Được, trong vòng trăm mét không có cấp thần hoàng, tôi sẽ trực tiếp lợi dụng xương Chí Tôn bùng phát!”, tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời dứt khoát nhanh gọn.
Đúng lúc tháp Càn Khôn Trấn Ngục chuẩn bị ra tay!
Một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Lục Duệ, từ lúc nào đài Phong Thần do Vạn Thần Tông các người làm chủ vậy?”
Nghe thấy giọng nói này, đôi mắt của Lục Duệ bỗng mở †o.
Mười mấy người đám ông lão khô gày cùng quay đầu.
Phía sau xuất hiện một cánh cửa giới diện, một đôi thanh niên nam nữ mặc chiến giáp đi ra từ bên trong!
Lục Duệ vội vàng thu đao, lập tức lộ ra nụ cười nịnh bợ: “Thì ra là hai vị đại nhân Thanh Anh, Hồng AnhI”
Rồi quay đầu chỉ vào Diệp Bắc Minh: “Kẻ này quá cuồng ngạo, lại dám ra tay với tôi
“Kẻ này không chết khó khiến người người phục, xin đại nhân minh xét!”
Thanh Anh cười lạnh lùng một tiếng: “Làm sao? Anh tưởng bản tọa không nhìn ra anh muốn xương Chí Tôn trong tay anh ta sao?”
“Kẻ này, điện Thần Hoàng tôi nhìn trúng rồi!”
“Cái gì?”
Lục Duệ sợ đến trừng mở to đôi mắt!
Ông lão khô gày tỏ vẻ mặt không dám tin!
Đôi mắt của hai người Giang Nhiên, Câu Kiêu bỗng trở nên vô cùng rực lửa, ánh mắt đó vừa ngưỡng mộ vừa đố ky,
hận không thể trực tiếp nuốt gọn Diệp Bắc Minh!
Trương Vân Phi trốn phía sau Trần Vạn Lê, không nhịn được hỏi: “Trần thần sử, điện Thần Hoàng là nơi nào?”
Trần Vạn Lê cất giọng run run: “Căn cơ của điện Thần Hoàng vô cùng đáng sợ, hơn nữa cực kỳ ít người có thể gia nhập điện Thần Hoàng!”
“Nhưng từ xưa đến nay, chỉ cần là người gia nhập điện Thần Hoàng, cuối cùng đều sẽ tiến vào cảnh giới Thần Hoàng!”