Đại sư tỷ cũng là người luân hồi?

Liền sau đó, hơi thở của Diệp Bắc Minh trở nên dồn dập: “Cô chắc chắn không? Làm sao đại sư tỷ của tôi có thể là người luân hồi?”

Ngư Thất Tình nhìn Diệp Bắc Minh: “Xem ra anh Diệp biết người luân hồi là thế nào!”

“Anh đã biết thì tôi không giải thích nữa!”

“Thần hồn của người Luân Hồi không chịu ảnh hưởng của đài đoạn hồn, cho nên mới không bị đài đoạn hồn hút vào trong!”

Diệp Bắc Minh ngẩn người tại chỗ.

Lập tức truyền âm: “Tiểu tháp, cô ta nói có thật không?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm mặc một lát: “Không phải không có khả năng nay, nói không chừng đại sư tỷ của cậu thực sự là người Luân Hồi!”

“Nếu là người Luân Hồi, thần hồn sẽ không dễ dàng tiêu tan!”

“Ngược lại đại sư tỷ của cậu sẽ an toàn”. Diệp Bắc Minh tỏ vẻ mặt ngạc nhiên.

Một lúc sau, giọng từ từ của Ngư Thất Tình vang lên: “Anh Diệp, anh làm tôi đau đấy!”

Cúi đầu nhìn, mình còn tóm cổ tay của Ngư Thất Tình.

Lập tức buông cổ tay của Ngư Thất Tình: “Cô Ngư, xin lỗi, tôi kích động quái”

Ngư Thất Tình lắc đầu: “Anh Diệp quan tâm sư tỷ của mình, quan tâm tắc loạn, tôi không để bụng!”

“Chỉ là, tuy anh Diệp không tìm được thần hồn của sư tỷ anh".

“Nhưng việc đã hứa với tôi, vẫn phải giữ lời đấy!”

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Diệp Bắc Minh tôi đã nói ra thì tứ mã nan truy, đương nhiên sẽ giữ lời!”

“Cáo từ!"

Liền quay người mau chóng rời đi.

Cùng lúc đó, ở vùng cực âm nào đó của Huyền Giới.

Một hư ảnh ngồi khoanh chân, lượng lớn quỷ khí màu đen †ập trung xung quanh cơ thể hư ảnh.

Nếu Diệp Bắc Minh có ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra hư ảnh chính là đại sư tỷ của anh!

Lạc Khuynh Thành cau chặt mày, vừa hấp thụ sức mạnh của quỷ khí vừa lẩm bẩm: “Lạc Khuynh Thành, người của nhà họ Lạc mười tộc hỗn độn!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play