Diệp Bắc Minh sững sờ, tỉ mỉ đánh giá thiếu nữ trước mắt vài lần: "Cô thật sự không phải là Nhược Tuyết?"

"Tôi thật sự không phải".

Khuôn mặt Diệp Hiểu Yên đỏ lên.

Bị một người đàn ông xa lạ nhìn chăm chú, còn đánh giá cẩn thận.

Cả người cô ta đều không được tự nhiên!

Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Nhóc, cậu nhận nhầm người, cô ta không phải Hạ Nhược Tuyết!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đã nói như vậy, chắc chắn là anh nhận nhầm.

"Xin lỗi, là tôi nhận nhầm người!"

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Cô lớn lên rất giống một vị hồng nhan tri kỷ của tôi, quá lâu rồi tôi chưa gặp cô ấy".

"Nên sinh lòng tưởng niệm, nhận nhầm cô".

"Ấy..."

Diệp Hiểu Yên nhìn Diệp Bắc Minh thật sâu: "Được rồi". "Đùi"

"Phương pháp tán gái thật thấp kém!"

"Sao tôi cứ có cảm giác tên này đang cưa người bán đấu giá nữ này?"

Bên dưới sàn đấu giá, một vài người trẻ tuổi của thế lực lớn không nhịn được mà phỉ nhổ.

Diệp Bắc Minh không nghe âm thanh bên dưới, quay người chuẩn bị xuống.

"Nhóc, mặc dù cô gái này không phải là Hạ Nhược Tuyết, nhưng trên người hai người họ có hơi thở tương tự!", giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên lần nữa.

Lông mày Diệp Bắc Minh nhảy dựng: "Có ý gì?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: "Có lế hai người có quan hệ máu mủ, cho nên bề ngoài mới tương tự như vậy!"

Trong lòng Diệp Bắc Minh khế nhúc nhích.

Chẳng lẽ tổ tiên của Nhược Tuyết có liên quan đến Huyền Các?

Không chờ anh suy nghĩ sâu hơn, giọng của Diệp Hiểu Yên truyền tới: "Vị công tử này, chờ chút đãt"

Diệp Bắc Minh dừng bước lại: "Sao vậy?"

Diệp Hiểu Yên chỉ vào một chiếc đèn đồng cách đó không xa: "Anh đã lên sàn đấu giá, thì phải xử lý theo quy định của Huyền Các!"

Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Là ý gì?"

"Đốt đèn trời đi!"

Diệp Hiểu Yên chỉ vào đèn đồng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play