Diệp Bắc Minh hỏi ngược lại: "Tôi sợ quá, phải làm sao đây?"
"Cậu!"
Viên lão cảm thấy vô cùng nhục nhã: "Tự tìm cái chết!"
Ông ta trượt chân một cái, lao ra ngoài một cách cực kỳ quỷ dị!
Trong lòng bàn tay ông ta xuất hiện một thanh đoản đao, trực tiếp chém thẳng vào cổ họng Diệp Bắc
Anh dựng cả tóc gáy!
Mặc dù chiêu thức của Viên lão bình thường nhưng lại mang đến cảm giác chết chóc cho anh!
Diệp Bắc Minh khẽ quát một tiếng, trực tiếp thi triển sát chiêu mạnh nhất: "Cửu Tiêu, Đồ Long!"
Những người này khẳng định không phải tầm thường, anh không thể lãng phí thời gian, nhất định phải đánh úp bất ngờ!
Hú!
Tiếng rồng gầm bùng nổ!
Chín con ma long màu đen và một hư ảnh Huyết Long lao ra khỏi cơ thể, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chém vào thanh đoản đao trong tay của Viên lão!
Khoảnh khắc hai người tiếp xúc, thanh đoản đao biến thành bột!
Cánh tay cầm thanh đoản đao trực tiếp hóa thành sương máu!
"A… Tay của tôi..."
Vẻ mặt của Viên lão rất hung dữ: "Đệt! Súc sinh, mày thật đáng chết!"
Diệp Bắc Minh nắm lấy cơ hội, tấn công bằng chiêu kiếm thứ hai!
Một tiếng “keng” kinh thiên động địa vang lên!
Lấy Viên lão làm trung tâm, đất đai nổ tung, bụi mù bốc lên cao hàng trăm mét!
Ánh mắt Diệp Bắc Minh ngưng trọng, chờ đến khi khói bụi tan đi, cả người Viên lão dính đầy máu đứng ở nơi đó!
"Viên lão!"
Sắc mặt ba người còn lại thay đổi, Viên lão lại bị thương.
Vừa định xông lên!
"Đều đứng lại cho lão phu!"
Ba người đứng tại chỗ, trố mắt nhìn nhau.
Viên lão dùng ánh mắt như rắn độc nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Tiểu súc sinh, cậu đã hoàn toàn chọc giận lão phu!"
"Không ngờ trong thế giới Tam Thiên lại có người nghịch thiên như cậu, đáng tiếc, hôm nay cậu phải chết yểu!"
Vừa dứt lời, Viên lão giậm mạnh chân, trực tiếp giải trừ phong ấn trên người!
Một luồng khí thế ngút trời lao ra, không gian xung quanh cơ thể Viên lão thế mà lại sụp đổ như một lỗ đen!
Không gian đang tan rã!
Một giây tiếp theo.
Bên trong toàn bộ cấm địa của long mạch thay đổi, giống như là ngày tận thế!
Cùng lúc đó, trong đầu vang lên giọng nói truyền âm của Tử Long: "Diệp Bắc Minh, cảnh giới của người này là cảnh giới Hư Thần phía trên cảnh giới Hư Vương!"
"Dựa vào thực lực của cậu ở cảnh giới Chân Linh, có thể chém chết cảnh giới Động Hư đã là cực kỳ khó tin rồi!"
"Đối mặt với cảnh giới Hư Vương, cậu chỉ có một con đường chết mà thôi!"
"Huống chi là cảnh giới Hư Thần!"
"Nếu như tôi là cậu thì sẽ lập tức rời khỏi đây, cũng không quay đầu lại, đó mới là sự lựa chọn sáng suốt nhất!"
Vẻ mặt của Diệp Bắc Minh nghiêm túc hơn bao giờ hết!
Quay đầu nhìn tháp Càn Khôn Trấn Ngục!