“Dọc đường đi, thuộc hạ đã nghiêm hình bức cung, biết được cô gái này tới từ thế giới bên ngoài!”  

 

Rồi lão già kia chỉ vào Sở Sở: “Hai tên đồng bọn của cô ấy đã rơi vào Huyết Trì rồi ạ!”  

 

“Thiếu chủ, tôi xin dâng cô gái này cho người hưởng thụ ạ!”  

 

Lúc này, người thanh niên đó mới để ý Sở Sở trong đám đông.  

 

Cô ấy không quá cao, khoảng một mét năm.  

 

Nhưng vóc dáng lại vô cùng nóng bỏng.  

 

Khuôn mặt bụ bẫm giống như một đứa bé.  

 

Trong mắt người thanh niên thoáng hiện lên sự vui vẻ: “Làm tốt lắm, trở về nhận mười bình dịch Huyết Hồn!”  

 

“Đưa cô ấy vào phòng tôi đi, những người còn lại theo tôi!”  

 

“Cảm ơn thiếu chủ!”  

 

Lão già kia phấn kích gật đầu tới tấp.  

 

"Mười bình dịch Huyết Hồn đó! Công pháp của lão phu lại có thể tiến bộ thêm một tầng rồi!"  

 

Khi bọn họ sắp di chuyển.  

 

“Ha ha!”

Một tràng cười yêu kiều vang lên: “Huyết Thiên, Huyết Tộc các người đúng là chó không bỏ được tật ăn phân mà!”  

 

“Khu vực cấm vừa xao động tý xíu thì đã ngửi mùi chạy tới rồi à?”  

 

Ánh mắt người thanh niên trầm xuống nhìn sang một hướng.  

 

Một cô gái mặc áo trắng đang từ tốn bước tới.  

 

Theo sau có hơn mười người.  

 

Huyết Thiên cười khẩy đáp trả không chút nể nang: “Chẳng phải nhà họ Bạch các cô cũng đến đây à?”  

 

“Nếu Huyết Tộc chúng tôi ăn phân vậy thì chẳng phải bọn cô đến phân còn chả có mà gặm à?”  

 

Nụ cười của cô gái áo trắng cứng lại, trong đôi mắt long lanh thoáng hiện sát ý: “Huyết Thiên, anh chán sống rồi à?”  

 

“Lần trước anh nổi lòng háo sắc, giết chết hầu gái của tôi!”  

 

“Tôi còn chưa tìm anh báo thù đâu đấy!”  

 

Huyết Thiên không hề sợ hãi: “Thật ra là tôi muốn thịt cô lắm, tôi rất muốn nếm thử để biết hương vị của cô chủ lớn nhà họ Bạch như thế nào!”  

 

“Tiếc rằng thuộc hạ của tôi đã nhận nhầm người”.  

 

“Nói cách khác, khà khà...”  

 

“Chán sống!”  

 

Cô gái áo trắng mặt mày xanh mét: “Giết!”  

 

Hơn mười người tu võ đằng sau thẳng tay tấn công.  

 

Huyết Tộc và nhà họ Bạch là một trong mười mấy thế lực trong Thiên Uyên, là kẻ thù không đội trời chung.  

 

Tình hình hai bên rất căng thẳng.  

 

Ầm ầm ầm!  

 

Bỗng nhiên, từ bốn phương tám hướng vang lên tiếng động đinh tai nhức óc, mặt đất cũng xảy ra rung chấn.  

 

“Tiếng gì thế?”  

 

“Động đất à?”  

 

Người của Huyết Tộc và nhà họ Bạch hoảng sợ, lưng tựa lưng vào nhau đề phòng nhìn quanh.  

 

Sau đó.  

 

Có người sợ hãi chỉ vào một hướng: “Đó là cái gì?”  

 

Mọi người đồng loạt nhìn sang.  

 

“Ối!”  

Bọn họ hoảng hốt.  

 

 

Bọn họ nhìn thấy ba con thú toát lên khí tức đầy đáng sợ chạy lại chỗ mình.  

 

 

Sau lưng chúng còn có hàng chục nghìn ma thú.  

 

 

Cô gái áo trắng lộ sự hoảng hốt: “Sao lại thế!”  

 

 

Đôi mắt Huyết Thiên đỏ ngầu như sắp khóc tới nơi: “Vãi đạn... mình xui xẻo vậy à?”  

 

 

Sau đó.  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play