Đông Phương Xá Nguyệt giận dữ ra mặt.  

 

Thần thú Tứ Tượng ngửa mặt lên trời thề thốt: “Chủ nhân, vừa rồi không hề xảy ra chuyện gì hết!”  

 

Sắc mặt Đông Phương Xá Nguyệt dịu lại.  

 

Đôi mắt đẹp của cô ta dần trở nên lạnh lùng, quay về với vẻ kiêu ngạo trước đây!  

 

Cô ta nhìn về phía Diệp Bắc Minh ở đằng xa.  

 

Thì thấy…  

 

Ma khí quanh người Diệp Bắc Minh sôi trào, hóa thanh một thứ trông như chiếc kén, bao bọc lấy người Diệp Bắc Minh!  

 

Sát ý lóe lên trong mắt Đông Phương Xá Nguyệt rồi lập tức biến mất!  

 

Cô ta im lặng một lát rồi mới lạnh lùng mở miệng: “Kẻ phàm trần, đừng vui mừng quá sớm!”  

 

“Sớm muộn gì tính mạng của cậu cũng sẽ thuộc về tôi!”  

 

Mảnh vỡ tháp Càn Khôn Trấn Ngục trong tay cô ta rạch một đường giữa không trung, tạo nên một khe hở không gian!  

 

“Tôi còn để lại cho cậu một niềm vui hết sức lớn lao đấy!”  

 

Nói rồi, cô ta cưỡi trên mình thần thú Tứ Tượng, biến mất!  

 

...  

 

“Cảnh giới Thiên Huyền?”  

 

Khoảnh khắc mở mắt ra, Diệp Bắc Minh lập tức cảm thấy thực lực của bản thân đã thay đổi!  

 

“Xảy ra chuyện gì vậy?”  

 

“Không phải là mình đang đánh nhau với Đông Phương Xá Nguyệt sao? Tại sao mình lại thăng cấp thế này?”  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười thành tiếng: “Hề hề, nhóc con nhà cậu hấp thụ một phần sức mạnh của Đông Phương Xá Nguyệt thì thăng cấp có gì lạ đâu?”  

 

“Cái gì cơ? Tôi hấp thụ sức mạnh của Đông Phương Xá Nguyệt hả?”  

 

Diệp Bắc Minh ngẩn người: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Cậu kiểm tra tay phải của mình đi!”  

 

“Tay phải?”  

 

Diệp Bắc Minh cúi đầu nhìn thử, con ngươi lập tức thu nhỏ lại!  

 

Không ngờ trong tay anh lại đang cầm một chiếc áo ngực!  

 

“Đây là... của Đông Phương Xá Nguyệt? Chúng tôi...”  

 

“Đúng vậy!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười khẽ: “Có điều cậu yên tâm, bản tháp chỉ biết sơ sơ chuyện ấy thôi!”  

 

“Lúc cậu làm chính sự thì bản tháp đã chủ động cắt đứt liên lạc rồi, bản tháp không biết cụ thể thế nào đâu!”  

 

Khóe môi Diệp Bắc Minh giần giật!  

 

Anh cảm thấy rất thiếu chân thực!  

 

Không ngờ bản thân anh lại làm chuyện trai gái với Đông Phương Xá Nguyệt!  

 

“Đông Phương Xá Nguyệt đâu?”  

 

“Cô ta đã đi rồi, hơn nữa còn mang theo mảnh vỡ của bản tháp, thật đáng tiếc!”  

 

Diệp Bắc Minh nhíu mày.  

 

Anh nhìn xung quanh thấy bầu trời phủ kín phù văn, các quy tắc trật tự trở nên  hỗn loạn.  

 

Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục trở nên nặng nề: “Nhóc con, hai người đánh nhau đã phá hủy trật tự của nơi này!”  

 

“Nếu như không nhanh chóng sửa chữa thì di tích Côn Luân Thượng Cổ có nguy cơ sẽ bị sụp đổ!”  

“Các sư phụ của cậu cũng sẽ gặp nguy hiểm!”  

 

 

Diệp Bắc Minh nóng ruột: “Tiểu Tháp, ông đã chủ động nhắc tới chuyện này thì chắc chắn là ông có cách sửa chữa đúng không?”  

 

 

“Ha ha, vậy tôi không để cậu phải sốt ruột thêm nữa!”  

 

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười một tiếng: “Cậu có thế giới bỏ túi nên vốn đã có lợi thế trời cho rồi!”  

 

 

“Giờ cậu chỉ cần luyện hóa di tích Côn Luân Thượng Cổ, dung nhập nó vào trong thế giới bỏ túi!”  

 

 

“Là có thể mang tòa di tích Côn Luân Thượng Cổ rộng cả triệu dặm này theo bên mình rồi, hơn nữa, cậu còn có thể sử dụng được sức mạnh của di tích Côn Luân Thượng Cổ nữa!”  

 

 

Diệp Bắc Minh trố mắt ra nhìn: “Thực sự có thể làm như vậy sao?”  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play