Tô Tử Lăng đi thẳng vào vấn đề: “Cấm địa Luân Hồi rất nguy hiểm, tôi muốn cùng lập một đội với anh Diệp!”  

 

 

Diệp Bắc Minh từ chối: “Tôi không muốn!”  

 

“Ha ha”.  

 

Tô Tử Lăng che miệng cười trộm: “Sao anh Diệp phải vội vàng từ chối như vậy chứ?”  

 

“Nếu anh Diệp từ chối tôi thì tôi sẽ nói ra bí mật của anh”.  

 

Diệp Bắc Minh cười một tiếng: “Ồ? Tôi có bí mật gì vậy?”  

 

Người phụ nữ xinh đẹp này uốn éo vòng eo, khoác một tay lên vai Diệp Bắc Minh.  

 

Cánh môi đỏ chậm rãi kề sát vào tai Diệp Bắc Minh thở một hơi!  

 

Cô ta nói nhỏ như muỗi: “Tôi nên gọi anh là Diệp Càn Khôn hay là…”  

 

“Diệp Bắc Minh đây? Hửm?”  

 

“Ôi trời ạ!”  

 

“Cô Tô đang làm gì thế kia?”  

 

“Lẽ nào cô ta lại thích thằng nhóc này?”  

 

Những người tu võ ở đây nhìn thấy động tác của Tô Tử Lăng đều như phát điên!  

 

Người nào người nấy ghen tỵ đỏ mắt!  

 

Mặc Bạch Y nheo hai mắt lại, sâu trong đáy mắt lóe lên hơi lạnh!  

 

Một giây sau.  

 

Diệp Bắc Minh ôm lấy bờ eo thon của Tô Tử Lăng: “Cô chủ động tìm tới tận cửa mà không sợ tôi ăn cô sao?”

Lúc này, đại điện trở nên tĩnh lặng.  

 

Mọi người trợn to mắt, không ai ngờ rằng Diệp Bắc Minh lại dám ôm Tô Tử Lăng!  

 

Ngay cả Tô Tử Lăng cũng sững sờ.  

 

Một giây sau.  

 

Cô ta phản kháng!  

 

Hai tay cô ta đặt lên lồng ngực Diệp Bắc Minh, cố gắng đẩy anh ra!  

 

Không ngờ.  

 

Diệp Bắc Minh lại càng ôm chặt Tô Tử Lăng vào ngực, ngực hai người gần như dính sát vào nhau!  

 

Ngực Tô Tử Lăng sắp bị ép tới độ biến dạng!  

 

Cô ta la lên: “Anh Diệp, đừng…”  

 

Diệp Bắc Minh đưa tay nâng cằm Tô Tử Lăng lên: “Sao lại đừng? Chẳng phải cô chủ động mò tới tận cửa sao?”  

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Tử Lăng lập tức đỏ bừng, cơ thể hơi nhũn ra.  

 

Hai chân không nhịn được kẹp chặt lại.  

 

“Ôi chao!”  

 

Rất nhiều người để ý thấy động tác này của cô ta, đại điện sôi trào!  

 

Vô số đàn ông trừng to mắt, trong mắt ngập tràn đố kị!  

 

Tô Tử Lăng, báu vật tuyệt sắc xếp hạng sáu trên bảng nữ thần!  

 

Vậy mà lúc này lại làm động tác như vậy sao?  

 

“Hạng chín Thiên Bảng đến!”  

 

Một giọng nói đột ngột vang lên, mọi người gần như đồng thời quay đầu lại, nhìn về phía cửa đại điện.  

 

Một người phụ nữ đẹp không thua gì Tô Tử Lăng bước vào.  

 

Người này mặc đồ trắng toàn thân, trên trán thắt băng vải trắng, mặc áo gai để tang!  

Sau lưng cô ta là mười hai thị nữ nhan sắc tuyệt trần đều mặc đồ tang giống nhau.  

 

 

Có người la lên: “Mộ Dung Tình, sao cô ta lại ăn mặc như thế này?”  

 

 

“Gì cơ? Cô ta chính là người xếp hạng năm trên bảng nữ thần, vị Thánh nữ thần bí của Thanh Vân Môn Mộ Dung Tình?”  

 

 

“Chính là cô ta!”  

 

 

“Thanh Vân Môn bị một thế lực thần bí nào đó tiêu diệt toàn bộ tông môn rồi, cô ta đang để tang cho tông môn!”  

 

 

Rất đông đàn ông tỏ ra thương hại cô ta!  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play