“Cậu ta dám nói câu đó luôn à? Lẽ nào không sợ đắc tối với các vị kia ư?”  

 

Tất cả ngơ ngác đứng nhìn, cả lũ chết lặng.  

 

Một lũ Ma tộc hoảng hốt đến mức quên thở.  

 

Bọn họ bất giác nhìn vào sâu trong Tu La Tộc, trong ánh mắt lộ ra sự e dè.  

 

Khóe mắt Huyết Lịch run rẩy.  

 

Lão già trong đám đông kia thì lại kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh.  

 

“Cậu... cậu...”  

 

Đám trưởng lão của Tu La Tộc suýt tức chết: “Tôi chưa từng thấy ai kiêu ngạo như thế!”  

 

“Diệp Bắc Minh! Cậu coi Tu La Tộc bọn tôi là chỗ nào hả?”  

 

“Cho dù cậu cầm ma tỷ thì cũng không được phép sỉ nhục nghi thức thừa kế của Tu La Tộc như vậy!”  

 

Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Tôi sỉ nhục đó các người làm được gì hả?”  

 

Ly Nguyệt cuồng cuồng, vội nói: “Chồng ơi, đừng nói bậy, cẩn thận gặp chuyện không may đó!”  

 

Cô ta vừa dứt lời.  

 

Ầm ầm ầm!  

 

Sâu trong Tu La Tộc vọng tới một tiếng nổ rung trời lệch đất.  

 

Một bóng dáng đen kịt phóng vút lên cao rồi hóa thành một bóng Tu La khổng lồ cao hàng chục nghìn mét.  

 

Nữ hoàng Tu La hoảng sợ quỳ xuống, rụt rè tâu: “Lão tổ, mong người chớ tức giận ạ!”  

 

“Cậu ta không hiểu phép tắc của Ma tộc nên mới nói mấy câu đại nghịch bất đạo như thế thôi!”  

 

“Tất cả mọi tội lỗi một mình Ly Tố tôi sẽ gánh ạ!”  

 

Cô ta toát mồ hôi lạnh.  

 

Cho dù Diệp Bắc Minh giết đại trưởng lão và nhị trưởng lão.  

 

Thậm chí còn giết hơn mười vị trưởng lão thì cô ta vẫn không lo lắng gì.  

 

Suy cho cùng, Diệp Bắc Minh tới đây giúp hai mẹ con cô ta.  

 

Coi như là nội đấu của Tu La Tộc.  

 

Ma tộc nội chiến, cho dù có đánh đến trời long đất lở thì lão tổ cũng sẽ không nhúng tay vào.  

 

Nhưng sỉ nhục tổ tiên Tu La Tộc ngay trước mặt mọi người thì khác.  

 

Đám trưởng lão của Tu La Tộc cười to: “Ha ha ha ha! Ngày chết của Diệp Bắc Minh cậu tới rồi đó!”  

 

“Oắt con, thiên đường có lối cậu không đi, địa ngục không lối cứ chui đầu vào!”  

 

“Lão tổ, tên này không coi ai ra gì, coi thường Tu La Tộc!”  

 

“Mong người giáng thần uy xuống!”  

 

“Giáng thần uy xuống giết chết cậu ta đi ạ!”  

 

Người Tu La Tộc trăm miệng một lời hét to.  

 

Trong mắt Huyết Lịch thoáng hiện lên sát ý: “Hừ, lần này thằng nhóc kia chết chắc rồi!”  

 

Nhưng sau đó.  

 

Một cảnh khiến người người khó tin xuất hiện.  

 

Trước mắt bọn họ.  

 

Bóng Tu La khổng lồ giữa không trung kia hơi khom người nói: “Tu La Tộc, Ly Đồng kính chào chủ nhân Vạn Ma!”  

 

“Theo như ý nguyện của cậu, Ly Nguyệt sẽ bắt đầu được sắc phong làm nữ hoàng tân nhiệm của Tu La Tộc!”

“Cái gì!”  

 

“Ôi vãi...”         

 

 

“Trời ơi!”  

 

 

Những Ma tộc còn lại bật thốt.  

 

 

Huyết Linh bất ngờ tột độ.  

 

 

Cơ thể lão già áo xám kia cứng đờ, mặt dại ra.  

 

 

Đám trưởng lão Tu La Tộc kia lại càng không tin vào lỗ tai của mình: “Lão tổ, người...”  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play