Cô ta không đợi Diệp Bắc Minh mà đi thẳng tới một hướng.
Vừa mới đi được mười mét.
Bỗng nhiên, mặt đất dưới chân cô ta sáng lên.
Ầm!
Một tia sáng đỏ sẫm lao tới cổ Nhan Như Ngọc.
Biến cố xảy ra quá bất ngờ khiến cô ta có chút thẫn thờ.
Đứng im tại chỗ.
“Cẩn thận!”
Diệp Bắc Minh quát khẽ.
Anh bước tới ôm vòng eo thon thả của Nhan Như Ngọc nhanh chóng lùi về sau.
“Á...”
Nhan Như Ngọc hét lên, cơ thể mềm mại xụi lơ vào lòng Diệp Bắc Minh.
Mặt cô ta trắng bệch, lòng chợt hoảng hốt.
Nếu không nhờ Diệp Bắc Minh thì cô ta đã hương tiêu ngọc vẫn rồi.
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Thần miếu này thật kỳ lạ, cho dù các cô tiến vào đây với mục đích nào đi chăng nữa”.
“Thì hành động đơn lẻ sẽ rất nguy hiểm, đi theo sau tôi đi!”
“Vâng!”
Nhan Như Ngọc liếc mắt nhìn Diệp Bắc Minh rồi gật đầu.
Diệp Bắc Minh buông Nhan Như Ngọc ra, đầu chợt nghĩ, Thần Ma chi nhãn xuất hiện giữa mi tâm.
Khu vực đang yên tĩnh lạ thường bỗng tràn ngập sát khí.
Đi sai một bước đều có thể rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.
“Đi thôi!”
Trước mắt Thần Ma chi nhãn không gì có thể che giấu được.
Nhan Như Ngọc và Diệp Tiêu Tiêu kinh ngạc hỏi: “Đây là gì thế?”
Diệp Bắc Minh nhìn sang hai cô gái, Thần Ma chi nhãn có thể nhìn thấy tất cả.
Kể cả cơ thể của hai người cũng không sót chỗ nào.
Anh xấu hổ dời mắt sang chỗ khác.
Hai người họ dường như không phát hiện điều bất thường.
Cả hai đi loanh quanh Diệp Bắc Minh vô cùng hứng thú với con mắt thứ ba của anh.
“Ông Ba, ông không được chết...”
Bỗng nhiên một giọng nói đầy tuyệt vọng lọt vào tai anh.
Đó là của Đế Khởi La.
“Hahaha, người đẹp ơi, đừng từ chối nữa, theo anh đi!”
Một giọng nói tởm lợm truyền tới.
Đế Giang đang nằm hấp hối trên mặt đất.
Bọn họ vừa mới tiến vào thần miếu mười lăm phút, tất cả người của nhà họ Đế đều đã hy sinh.
Chỉ còn lại ông ta và Đế Khởi La!
Ông ta đã xem nhẹ lòng người rồi.
Đế Giang hộc máu gầm lên: “Lão quỷ Hợp Hoan, ông là đổ tiểu nhân!”
“Chúng ta đã thống nhất hợp tác với nhau ai ngờ các người lại đánh lén giữa đường như thế!”
“Trơ tráo, Hợp Hoan Tông các người đều là đồ mặt dày trơ tráo!”
Lão quỷ Hợp Hoan nhếch mép cười khẩy lộ ra cái răng vàng khè: “Tôi trơ tráo hả? Khà khà, dù tôi có trơ tráo thì cũng thua xa các ông à nha!”
“Vừa rồi các người đối xử với Diệp Bắc Minh thế nào? Các người có thể chọn phản bội đồng minh của mình!”