Dù cho lão Dạ có mạnh đi nữa, cũng chẳng thể lấy một địch bảy!  

 

Lực lượng mạnh mẽ đánh úp lại, lão Dạ phun ra một ngụm máu tươi!  

 

Thân thể suýt nữa nổ tung!  

 

Bảy lão già đồng thời vây đánh.  

 

Thiếu nữ mặc áo đen khẽ quát: "Lão Dạ, chúng ta đi!"  

 

Vù!  

 

Một cánh cửa không gian màu đen xuất hiện.  

 

Lão Dạ thấy thế liền bắt lấy Diệp Bắc Minh, đi về phía cánh cửa không gian.  

 

Con ngươi già nua của lão già hơi mập đọng lại: "Đừng để bọn họ chạy, giết!"  

 

Bảy người lập tức ra tay!  

 

Ầm!  

 

Sau lưng lão Dạ bị nổ ra một lỗ hổng kinh khủng, lão ta cố gắng kéo thân thể thương nặng xông vào bên trong cánh cửa không gian, biến mất!  

 

"Đáng chết!"  

 

"Đù! Thế mà để cậu ta chạy mất!"  

 

"Cậu ta không chạy được, tìm cho tôi! Bất luận thế nào đều phải tìm ra bọn họ, dù có lật khắp thế giới Cao Võ cũng phải tìm!"  

 

Bảy lão già tức giận dậm chân!  

 

Vương Quá Giang lạnh lùng nhìn lướt qua đám người Diệp Thanh Lam: "Đại nhân, người phụ nữ này là mẹ của thằng chó đẻ kia!"  

 

"Còn cả mười cô gái này nữa, đều là sư tỷ của thằng kia!"  

 

"Nếu thằng chó đẻ ấy đã chạy, vậy chúng ta chặt đầu bọn này!"  

 

Hai mắt Hạ Bội Cúc tỏa sáng, dữ tợn gật đầu: "Đại nhân, ý kiến của lão Vương không tệ!"  

 

"Treo đầu bọn đàn bà này lên, thằng chó đẻ kia nhất định sẽ báo thù cho bọn họ!"  

 

Lão già mặc áo bào xanh nhìn thoáng qua cánh tay gãy của mình: "Ý kiến hay đấy!"  

 

Lão ta chỉ vào Diệp Thanh Lam và mười sư tỷ: "Chặt đầu của lũ đàn bà này xuống!"  

 

Hầu Tử nổi giận gầm lên: "Các người có biết xấu hổ hay không?"  

 

"Ỷ vào thực lực của mình để bắt nạt người khác đúng không?"  

 

"Nếu không phải là các người gây sự trước với anh Diệp, sao anh ấy lại giết người chứ?"  

 

"Là các người không có anh ấy đường sống, anh ấy mới phản kháng lại!"  

 

Mặt mũi Hạ Bội Cúc vô cùng dữ tợn, tát cho Hầu Tử một cái!  

 

Bịch!  

 

Hầu Tử bay thẳng ra ngoài, đan điền trực tiếp nổ tung: "Thứ đồ vật con kiến cũng không bằng, nơi này đến lượt mày nói chuyện?"  

 

"Hầu Tử!"  

Lăng Thi Âm và Ngô Khinh Diên tiến lên, nhét cho Hầu Tử ăn vào mấy viên đan dược.  

 

 

Lão già hơi mập cười cười: "Chém luôn đầu của cả mấy người này đi!"  

 

 

"Đầu người càng nhiều, nói không chừng càng có hiệu quả!"

 

...  

 

...  

 

 

"Giết!"  

 

 

Lão già mặc áo bào xanh lạnh giọng quát, trường đao ra khỏi vỏ: "Trước hết giết mẹ của tên này, không sợ cậu ta không ra!"  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play