Lão già Ma tộc co giật khóe miệng: "Với tính tình của kẻ này, e là sẽ không theo đâu!"  

 

 

Khuôn mặt cô gái áo đen gian xảo: "Nếu anh ta không theo, tôi sẽ suất lĩnh đội quân triệu người của Ma tộc, mạnh bạo cưỡng hôn!"  

 

...  

 

Sau khi cô gái mặc đồ đen rời đi.  

 

Lạc Chính Hùng nhướng mày, vẻ mặt khó chịu nhìn Diệp Bắc Minh.  

 

Sau thằng này chọc lắm nợ tình thế?  

 

Ông ta lạnh như băng lên tiếng: "Có ai không, dẫn Thánh nữ về".  

 

"Rõ!"  

 

Bốn tỳ nữ tiến lên.  

 

Diệp Bắc Minh ngăn lại bọn họ.  

 

Người phụ nữ trung niên mỉm cười: "Cậu yên tâm, Khuynh Thành là con gái ruột của chúng tôi, chúng tôi sẽ không thương tổn đến cô ấy".  

 

"Hiện tại cô ấy cần nghỉ ngơi, đi theo anh không quá thích hợp".  

 

"Nếu anh muốn gặp cô ấy, tùy thời có thể đến Thánh tộc".  

 

Diệp Bắc Minh nhìn thoáng qua Đại sư tỷ, nhẹ gật đầu.  

 

Anh quay người, đi đến trước mặt Lục Tuyết Kỳ: "Bát sư tỷ, chị còn ổn không?"  

 

Lục Tuyết Kỳ lắc đầu: "Chị không sao".  

 

"Bát sư tỷ, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"  

 

Diệp Bắc Minh trực tiếp hỏi: "Tại sao chị và Thập sư tỷ lại ở Vân Tiêu Tông?"  

 

Lục Tuyết Kỳ yên lặng!  

 

Thấy một màn này, giọng nói của Diệp Bắc Minh trầm xuống: "Là bởi vì long mạch đi!"  

 

Lục Tuyết Kỳ ngẩng đầu: "Tiểu sư đệ..."  

 

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Long mạch của Hoa tộc ta ở bên trong Vân Tiêu Tông?"  

 

Lục Tuyết Kỳ cắn cắn môi đỏ, gật đầu.  

 

"Ha ha!"  

 

Hai mắt Diệp Bắc Minh đen lại, nhìn phía sâu trong Vân Tiêu Tông: "Long mạch thuộc về Hoa tộc nên lấy về lại!"  

 

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chợt xuất hiện trong tay anh không hề báo trước, anh chém một kiếm về phía đại điện của Vân Tiêu Tông!  

 

Rống!  

 

Tiếng rồng ngâm vang vọng!  

 

Kiếm khí màu đen như sao băng bùng nổ, khí thế bàng bạc, hung hăng đánh xuống chủ điện Vân Tiêu Tông!  

 

Vù!  

 

Trong chớp mắt, xung quanh chủ điện Vân Tiêu Tông nở rộ phù văn đầy trời, hình thành một trận pháp phòng ngự cực lớn!  

 

Muốn ngăn trở một kích này!  

Tiếng loảng xoảng rung chuyển đất trời vang lên, trận pháp phòng ngự ầm ầm sụp đổ!  

 

 

Chủ điện Vân Tiêu Tông chia năm xẻ bảy, hóa thành một đống mảnh vụn!  

 

 

Đám người Lạc Chính Hùng còn chưa đi, thấy hành động này của Diệp Bắc Minh, bọn họ đồng loạt há to miệng: "Thằng nhóc kia, cậu làm gì vậy?"  

 

 

"Này..."  

 

 

"Chẳng phải chân nguyên của cậu ta khô kiệt rồi sao?"  

 

 

"Sao khôi phục nhanh thế được?"  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play