Diệp Bắc Minh theo nhóm Vương Bình An trở về Tổng viện Giám Sát, rước lấy vô số ánh mắt quái dị.  

 

“Nghe nói nó có thể giết chết cảnh giới Vực Chủ!”  

 

“Chém giết một lão tổ Kiếm Tông trên quảng trường Kiếm Tông, trong trận chiến Long Đảo cũng đã giết hai Vực Chủ!”  

 

“Cảnh giới Thần Vương trung kỳ giết chết Vực Chủ, thực lực có thể đi lên xếp hạng trên 100 ấy nhỉ!”  

 

“100 á? Chắc chắn không tới, bảng Thương Khung đâu chỉ dựa vào lực lực!”  

 

“Đúng vậy, tên này cùng lắm cỡ 500 thôi!”  

 

Mọi người bàn tán xôn xao.  

 

Lòng Diệp Bắc Minh chợt có suy nghĩ, chẳng lẽ bảng Thương Khung không chỉ xếp hạng bằng võ lực?  

 

Vương Bình An chắp tay sau lưng: “Lão Hoa, thằng nhóc này giao cho ông”.  

 

“Được”.  

 

Hoa Côn Luân cười tủm tỉm gật đầu.  

 

Vương Bình An vừa mới rời đi.  

 

Thì Đạm Đài U Nguyệt đã chạy tới: “Cậu Diệp, thật lòng xin lỗi”.  

 

“Là do tôi lắm miệng, khiến anh gặp phiền toái”.  

 

Diệp Bắc Minh khó hiểu nhìn Đạm Đài U Nguyệt: “Lắm miệng cái gì?”  

 

“Tôi… Tôi…”  

 

Đạm Đài U Nguyệt cúi đầu, dáng vẻ như vừa làm sai: “Bên ngoài Long Đảo, là tôi bất cẩn nói ra bí mật của cậu với Hoa Tộc”.  

 

Diệp Bắc Minh cười khẽ: “Nói rất hay, lần sau nói nhiều hơn chút nhé”.  

 

“Hả?”  

 

Đạm Đài U Nguyệt sửng sốt.  

 

Diệp Bắc Minh lười giải thích: “Hoa lão, tôi về trước”.  

 

Trở về sân viện của mình, Đạm Đài U Nguyệt cũng chạy tới.  

 

Chu Nhược Giai không có ở đây.  

 

Diệp Bắc Minh nhíu mày: “Nhược Giai đâu?”  

 

Đạm Đài U Nguyệt vội vàng giải thích: “Cô Chu muốn nghiên cứu về đạn dược nên đã đến học viện đan đạo học tập rồi”.  

 

“Học viện đan đạo?”  

 

Diệp Bắc Minh khó hiểu.  

 

Đạm Đài U Nguyệt tiếp tục giải thích: “Tổng viện Giám Sát muốn nhắm vào những tài năng khác nhau của đệ tử, nên chia thành học viện kiếm đạo, học viện y đạo, học viện đan đạo, học viện luyện khí vân vân…”  

 

“Tổng cộng hơn trăm cái học viện, đều là những thiên tài đứng đầu của các lĩnh vực!”  

 

Diệp Bắc Minh có chút bất đắc dĩ.  

 

Anh chính là thiên tài đan đạo!  

 

Vợ chưa cưới của anh lại đi học đan đạo từ người khác?  

 

Còn không bằng để anh tự dạy!  

“Dẫn tôi đến đó xem xem”.  

 

 

“Được!”  

 

 

Đạm Đài U Nguyệt không suy nghĩ nhiều, cứ tưởng Diệp Bắc Minh chỉ muốn gặp Chu Nhược Giai thôi.  

 

 

Dẫn theo Diệp Bắc Minh đến trước cửa học viện đan đạo.  

 

 

Thì bên trong đã vang lên giọng nói độc ác của một người phụ nữ trung niên: “Đã đến đây mấy ngày rồi mà có chút chuyện cũng làm không xong?”  

 

 

“Đúng là ngu ngốc muốn chết, trong đầu cô toàn là bã đậu hả?”  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play