Đám người Thái Tra, Chu Long quay sang nhìn nhau!  

 

 

Ngay cả Lục Tử Húc cũng ngẩn người, không dám tin hỏi: “Mày nói cái gì?”  

 

“Mày muốn thách chiến hai người bọn tao cùng lúc?”  

 

Sau đó.  

 

“Ha ha ha!”  

 

Lục Tử Húc cười chảy cả nước mắt: “Diệp Bắc Minh, mày biết mày đang nói gì không?”  

 

“Một mình địch hai người? Ha ha ha, mọi người nghe đi, một mình địch hai người!”  

 

“Nếu mày đã muốn một mình đấu với hai người, bọn tao đồng ý với mày!”  

 

Quay người đi lên: “Tao đợi mày ở đài võ đạo!”  

 

Trịnh Nhất Hàm lướt nhìn Diệp Bắc Minh đầy ý sâu xa: “Nhóc con, đừng có không dám lên đấy!”  

 

Diệp Bắc Minh đi theo về hướng đài võ đạo.  

 

Phùng Võ bước lên trước ngăn anh: “Diệp Bắc Minh, cậu tuyệt đối đừng kích động!”  

 

“Đài võ đạo không phải trò đùa, một khi cậu dẫm chân lên đài võ đạo, thì phải theo quy tắc của tổng viện!”  

 

“Cậu sẽ chết đấy!”  

 

Đôi mắt Phùng Võ đỏ bừng!  

 

Hoa Côn Luân không nhịn được nhắc nhở: “Diệp Bắc Minh, việc này không phải đùa đâu!”  

 

“Trước khi cậu chưa bước lên đài võ đạo, tất cả có thể không tính!”  

 

“Bây giờ nghĩ lại vẫn còn kịp, cậu chắc chắn muốn lên đài võ đạo, một mình địch hai người chứ!”  

 

Để nhắc nhở Diệp Bắc Minh.  

 

Hoa Côn Luân cố ý nhấn mạnh câu cuối cùng!  

 

Đạm Đài U Nguyệt cũng không nhịn được đi đến: “Diệp Bắc Minh, cảnh giới của anh và Lục Tử Húc chênh lệch quá lớn”.     

 

“Cho dù từ bỏ cũng không mất mặt, càng đừng nói một mình địch hai người”.  

 

“Anh không cần mạo hiểm!”  

 

Cô ta bỗng lo lắng cho Diệp Bắc Minh!  

 

Thực sự không hy vọng anh đi nộp mạng!  

 

Diệp Bắc Minh cười với mấy người: “Mọi người không có lòng tin với tôi vậy sao?”  

 

Phùng Vũ cạn lời: “Cậu như vậy, ai sẽ có lòng tin với cậu chứ?”  

 

Bỗng nhiên.  

 

Một giọng nói lanh lảnh vang lên: “Tôi có lòng tin với anh Bắc Minh!”  

 

Soạt!  

 

Ánh mắt của mọi người lập tức nhìn sang Chu Nhược Giai!  

 

“Những người sống cùng nhau, tính cách cũng giống nhau”.   

 

“Dũng khí kỳ lạ!”  

 

Rất nhiều người lắc đầu.  

 

Diệp Bắc Minh kéo bàn tay nhỏ của Chu Nhược Giai, không cần nhiều lời!  

 

Hai người đi về hướng đài võ đạo.  

 

Tin tức đài võ đạo được truyền đi nhanh chóng.  

 

“Một tên nhóc Hoa tộc mới đến muốn thách chiến Lục Tử Húc?”  

 

“Bắt đầu từ lúc học viện Giám Sát thành lập, chưa từng có ai một mình địch hai người trên đài võ đạo!”  

Tất cả những người nghe được tin đều kinh ngạc!  

 

 

Từ xưa đến nay, đài võ đạo đều là nơi một đấu một.  

 

 

“Đi thôi, đi xem xem!”  

 

 

Rất nhiều người nghe tin đến xem.  

 

 

…  

 

 

Diệp Bắc Minh đến dưới đài võ đạo, xung quanh sớm đã chật kín người!  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play