Cổ Vân Tiêu mừng rỡ, dập đầu nói: “Thuộc hạ biết rồi ạ!”  

 

Cùng lúc đó.  

 

Ở sâu trong Tổng viện Giám Sát, trong một tòa nhà cổ kính.  

 

“Con cháu của Diệp Phá Thiên ư? Diệp Bắc Minh...”  

 

“Diệp Phá Thiên ơi Diệp Phá Thiên, lẽ nào đây là thứ Diệp Phá Thiên chuẩn bị cho con cháu mình sao?”  

 

Mắt ông lão chợt lóe như đang tự hỏi gì đó.  

 

Ngay sau đó, ông lão bật cười: “Chỉ một hậu duệ cảnh giới Thần Vương thì có thể thay đổi được gì chứ?”  

 

“Ma Phong!”  

 

Vút!  

 

Một làn gió thổi qua, một người đàn ông mặc áo choàng đen quỳ xuống nói: “Có thuộc hạ!”  

 

“Nghe được hết nhỉ?”  

 

Ngón tay khô héo của ông già kia nhẹ nhàng gõ ghế đá: “Giết Diệp Bắc Minh rồi đem thanh kiếm kia về đây!”  

 

...  

 

Sau khi rời khỏi học viện Giám Sát, Phùng Vũ dừng bước: “Chu Long, cậu đã dùng lưu ảnh thạch ghi lại hình ảnh vừa rồi chưa?”  

 

Chu Long chắp tay đáp: “Thầy Phùng, đã ghi lại hết rồi ạ”.  

 

Phùng Vũ hài lòng gật đầu: “Cậu đưa lưu ảnh thạch cho Diệp Bắc Minh, nói với cậu ta rằng chúng ta đã cứu vợ chưa cưới của cậu ta đến đây rồi”.  

 

“Vâng ạ!”  

 

Chu Long vừa định rời đi.  

 

Đạm Đài U Nguyệt bỗng mỉm cười nói: “Thầy phùng, để tôi đi đi”.  

 

“Em đi à?”, Phùng Vũ hơi bất ngờ.  

 

“Đúng vậy”.  

 

Đạm Đài U Nguyệt gật đầu.  

 

Phùng Vũ suy nghĩ một chút rồi đồng ý.  

 

...  

 

Nhà họ Diệp.  

 

Diệp Bắc Minh vừa mới chữa trị hoàn tất vết thương trên người Diệp Thanh Lam và Diệp Thanh Dương.  

 

Một tên người hầu hối hả chạy vào: “Cậu chủ, bên ngoài có một nam một nữ đến đây tự xưng là người của Đế tộc ở đại lục Linh La”.  

 

Diệp Bắc Minh nhướng mày.  

 

Tên người hầu thứ hai chạy vào: “Cậu chủ, có một cô gái giới thiệu mình tên là Đạm Đài U Nguyệt, đến đây cầu kiến ngài!”  

 

Diệp Bắc Minh nghĩ một lát rồi bảo: “Bảo bọn họ đến đại điện!”  

 

“Vâng ạ!”

Mười lăm phút sau, trong đại điện nhà họ Diệp.  

 

Diệp Bắc Minh vừa xuất hiện, Đế Khuyết đã bước tới chào hỏi: “Cậu Diệp, cậu đã đi ra rồi”.  

 

“Tôi đại diện cho Đế tộc thành tâm mời cậu gia nhập!”  

 

“Ở đây có một nghìn viên đan dược cấp Đế, một trăm triệu cân nguyên thạch, ba trăm gốc dược liệu hơn mười nghìn năm tuổi!”  

 

“Đương nhiên đây chỉ là quà gặp mặt”.  

 

“Chỉ cần cậu Diệp đồng ý gia nhập Đế tộc thì còn có nhiều phần quà tốt hơn đang chờ đợi cậu!”  

Đế Khởi La kiêu ngạo hỏi: “Hì hì, nể mặt anh quá rồi nhỉ?”  

 

 

“Còn không mau đồng ý đi, sau này Đế tộc bọn tôi sẽ là chỗ dựa vững chắc cho nhà họ Diệp anh!”  

 

 

Diệp Bắc Minh bình tĩnh trả lời: “Muốn tôi gia nhập thế lực sau lưng các người là điều không thể!”  

 

 

Đế Khuyết nhướng mày: “Ồ? Cho xin lý do”.  

 

 

Đế Khởi La rất thất vọng: “Vì sao chứ?”  

 

 

Đạm Đài U Nguyệt vẫn im lặng không nói gì.  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play