"Cậu ta từng gặp được Tần Mộc Dao chưa, Tần Mộc Dao mà xuất hiện trước mặt thì nói không chừng cậu ta sẽ chảy nước dãi đấy!", rất nhiều người tu võ buồn cười lắc đầu.  

 

 

Động tĩnh bên này đưa tới sự chú ý của một đám đệ tử Y Thánh Cung đi ngang qua.  

 

Mười thanh niên nam nữ đi tới.  

 

Một người trong đó hỏi: "Chuyện gì xảy ra vậy?"  

 

Đệ tử trông cửa vội vàng nở nụ cười nịnh nọt: "Hoàng sư huynh, tên này muốn vào Y Thánh Cung, còn nói mình là bạn của Tần sư tỷ!"  

 

"Ồ?"  

 

Hoàng Kinh Vân liếc nhìn Diệp Bắc Minh: "Cậu biết Mộc Dao sư muội?"  

 

Diệp Bắc Minh gật đầu: "Đúng, tôi đến Y Thánh Cung để dẫn một người đi!"  

 

"Đồng thời, tôi nợ Tần Mộc Dao một ân tình, thuận tiện trả lại cô ấy".  

 

Bên cạnh, mấy đệ tử Y Thánh Cung không nhịn được mở miệng trào phúng.  

 

"Người trẻ tuổi, muốn vào Y Thánh Cung thì thành thật đi xếp hàng đi!"  

 

"Tần sư tỷ là ai? Cậu có tư cách gì mà nợ ân tình của chị ấy?"  

 

"Bố mẹ cậu, không đúng, ông nội cậu cũng chưa chắc có tư cách thấy chị ấy một lần!"  

 

"Thói đời ngày nay sao ấy, ba hoa chích chòe cũng không chuẩn bị bản nháp sao?"  

 

Hoàng Kinh Vân lắc đầu.  

 

Anh ta còn tưởng rằng Diệp Bắc Minh là người của gia tộc lớn hoặc tông môn lớn nào!  

 

Hiện tại xem ra, hóa ra là một đồ ăn hại!  

 

Đã là đồ ăn hại!  

 

Thì chẳng cần phải cho mặt mũi: "Cậu kia, muốn vào Y Thánh Cung thì xếp hàng đi thôi!"  

 

"Xếp chừng ba, năm năm, may mắn thì có khi sẽ đến lượt cậu!"  

 

Diệp Bắc Minh lạnh nhạt đáp: "Ngoài xếp hàng ra, chẳng lẽ không còn cách nào khác để vào Y Thánh Cung sao?"  

 

"Đương nhiên là có!"  

 

...  

 

Hoàng Kinh Vân cười đầy nghiền ngẫm: "Có ba cách để tiến vào Y Thánh Cung!"  

 

"Thứ nhất, xếp hàng, xếp hàng là có thể vào được".  

 

"Thứ hai, cậu có bái thiếp của người đứng đầu một tông".  

 

"Mà nhất định phải là tông môn lớn có trên một triệu người!"  

 

"Thứ ba, khiêu chiến tuyệt học của Y Thánh Cung!"  

 

"Bất kể là y thuật, đan dược, các chứng bệnh khó, kinh mạch võ đạo!"  

 

"Chủng loại gì cũng có thể!"  

 

Anh ta thích thú cười: "Cậu kia, cậu muốn cùng cách thứ nhất?"  

 

"Hay là cách thứ hai?"  

Diệp Bắc Minh lạnh nhạt trả lời: "Vậy dùng cách thứ ba đơn giản nhất đi!"  

 

 

Hoàng Kinh Vân sững sờ: "Cái gì?"  

 

 

Những người khác cũng ngây dại.  

 

 

Tên này nói cái gì?  

 

 

Cách thứ ba đơn giản nhất?  

 

 

Bọn họ không nghe lầm chứ!  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play