Một khi chân nguyên khô cạn cũng giống như con suối khô!  

 

Sẽ không còn khả năng khôi phục chân nguyên nữa!  

 

Vẻ mặt Tô Lê có chút phức tạp: “Bác gái, chúng ta vẫn nên rời đi trước đi”.  

 

Diệp Thanh Lam gật đầu: “Được...”  

 

...  

 

Chuyện đã xảy ra ở ngục giam Trấn Hồn không thể giấu được, đã lan ra khắp tám vùng đất của Đại Lục Thượng Cổ giống như lũ lụt.  

 

“Có người phá huỷ ngục giam Trấn Hồn của nhà họ Từ?”  

 

“Sao lại thế này?”  

 

Người biết được tin tức đều bị chấn động.  

 

Có người giải thích: “Nửa ngày trước, một người trẻ tuổi xông vào ngục giam Trấn Hồn, thả hết tù nhân bị giam giữ ở ngục giam Trấn Hồn ra”.  

 

“Những người này đều là tông chủ, trưởng lão của một số tông môn, thậm chí là thế lực lớn từng mất tích, bị cho là đã ngã xuống!”  

 

“Bọn họ lại bị nhà họ Từ bí mật bắt lấy, giam giữ ở bên trong ngục giam Trấn Hồn”.  

 

“Người trẻ tuổi xông vào trong ngục giam Trấn Hồn, sau đó thả những cường giả ấy ra!”  

 

“Sau khi những cường giả đó chạy ra khỏi ngục giam Trấn Hồn lại phái người trở về tìm hiểu, đã lấy được một tin tức kinh người”.  

 

“Người trẻ tuổi kia chẳng những xông vào ngục giam Trấn Hồn, còn giết mấy chục ngàn người tu võ cấp cao của nhà họ Từ!”  

 

“Hơn một ngàn cảnh giới Thần Chủ, hơn ba trăm cảnh giới Thần Chủ!”  

 

“Bảy tám mươi Thần Đế!”  

 

“Còn có hơn mười Chí Tôn!”  

 

Tin tức này vừa được truyền ra, tất cả mọi người đều ngây dại!  

 

Sau đó.  

 

Là trầm mặc vô tận!  

 

Có người hỏi: “Thanh niên này tên là gì?”  

 

Một lão già biết tin trả lời: “Diệp Bắc Minh!”  

 

“Diệp Bắc Minh?”  

 

Trong lòng mọi người nhắc lại cái tên này lần nữa, ghi nhớ nó thật sâu vào trong đầu.  

 

Lão già biết tin thở dài một tiếng: “Chỉ tiếc theo tin tức mới nhất mà nhà họ Tô truyền đến”.  

 

“Chân nguyên của Diệp Bắc Minh khô kiệt, hơn nữa hôn mê bất tỉnh, chắc hẳn là dữ nhiều lành ít”.  

 

...  

 

Vô Tương thần cung, trong khuê phòng của Nam Cung Uyển.  

Một bóng người đẩy cửa đi vào.  

 

Nam Cung Uyển nhìn thấy người tới, lạnh lùng mở miệng: “Mục Hàn, đây là phòng riêng của tôi”.  

 

“Không có sự cho phép của tôi, anh tùy tiện bước vào như vậy là trái với quy định của Vô Tương thần cung!”  

 

Mục Hàn nở nụ cười quỷ dị: “Uyển Nhi, anh có tin tức của Diệp Bắc Minh, muốn nghe không?”  

 

“Cái gì?”  

 

Giọng điệu của Nam Cung Uyển có chút kích động, còn chạy tới chỗ Mục Hàn.  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play