“Chẳng lẽ là người thân của Diệp Bắc Minh?”  

 

Mọi người nghi hoặc.  

 

Bỗng nhiên.  

 

“Mẹ!”  

 

Bên tai vang lên tiếng gầm thét tức giận, Diệp Bắc Minh điên cuồng xông đến, đứng trước lưu ảnh thạch: “Mẹ!”  

 

Diệp Thanh Lam trong hình ảnh vẫn bị hành hạ!  

 

“Mẹ! Đây là mẹ của tôi!”  

 

Diệp Bắc Minh xúc động, chảy ra một hàng nước mắt máu.  

 

Lúc này, hình ảnh của Diệp Thanh Lam biến mất, hiện lên một huyết ảnh khác: “Diệp Bắc Minh phải không? Đã nhìn thấy hình ảnh mẹ cậu chịu khổ chưa?”  

 

“Đây là ngục giam Trấn Hồn của nhà họ Từ, hình phạt ở đây có thể sánh bằng địa ngục!”  

 

“Chỉ cần kẻ thù của nhà họ Từ tiến vào ngục giam Trấn Hồn, thật đúng là muốn sống không được cầu chết không xong”.  

 

“Cậu đã nghe thấy tiếng kêu thảm của mẹ cậu chưa?”  

 

“Mẹ của cậu thật cứng đầu, bị hành hạ như vậy mà cũng không cầu xin một câu!”  

 

“Diệp Bắc Minh, tôi ở nhà họ Từ đợi cậu, cậu có thể đến ngay lập tức!”  

 

“Đương nhiên, cũng có thể làm con rùa rụt cổ, trơ mắt nhìn mẹ của cậu chịu khổ!”  

 

“Chỉ là không biết mẹ cậu có thể chịu đựng được bao lâu nữa!”  

 

Mỗi một câu nói đều giống như một con dao!  

 

Đâm vào tim Diệp Bắc Minh!  

 

Diệp Bắc Minh bóp vỡ lưu ảnh thạch: “Nhà họ Từ!”  

 

Gru!  

 

Ba con rồng huyết long, Tổ Long, long hồn cùng gầm thét, khiến sắc  mặt rất nhiều người trắng bệch!  

 

Trong tích tắc, đôi mắt của Diệp Bắc Minh đỏ máu, tràn đầy tia máu!  

 

Ma khí đáng sợ sôi sục.  

 

Con mắt thần ma ở giữa đôi lông mày hiện lên!  

 

“Đây là cái gì?”  

 

“Ma tộc, anh ta đúng là ma tộc!”  

 

Vẻ mặt Lâm Hi, Tần Lỗi, Lôi Bá biến sắc.  

 

Cổ Tuyền ôm miệng: “Ông nội!”  

 

Đôi mắt Cổ Thông Thiên nghiêm trọng: “Cậu ta đúng là ma tộc?”  

 

“Ma tộc?”  

 

Đám người chủ nhân Tinh Cung, Long trưởng lão và bà già quay sang nhìn nhau.  

 

Ánh mắt Tô Lê lóe lên.  

 

Vù!  

 

Sát ý cuồn cuồn.  

 

Tinh thần Diệp Bắc Minh chấn động, khí tức cực kỳ nóng nảy, giống như một ngọn núi lửa có thể bùng phát bất cứ lúc nào!  

 

Các võ giả xung quah không hẹn mà cùng ớn lạnh, bất giác lùi lại!  

Nam Cung Uyển mau chóng tiến lên trước: “Bắc Minh, đừng bị cơn giận xông lên não!”  

 

Nhan Như Ngọc lo lắng nói: “Cậu Diệp, cậu đã hứa phải bảo vệ tôi!”  

 

“Nếu cậu còn không bảo vệ được bản thân, thì làm sao bảo vệ được tôi!”  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục quát lớn một tiếng: “Thần hồn phòng thủ, ngưng thần tĩnh tâm, càn khôn vạn giới, duy chỉ ta bất diệt!”  

 

“Cậu nhóc, đừng để nhập ma!”  

 

Cơ thể Diệp Bắc Minh run lên, lập tức tỉnh ngộ.  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play