Trên quảng trường, mây mù quay cuồng.  

 

Dùng ngón chân cũng biết bên trong ấy đang xảy ra chuyện gì.  

 

Mục Hàn phát điên hét to: “Á! Á! Không được!”  

 

Giọng nói khàn khàn, đầy phẫn nộ xen lẫn sự cuồng bạo vang vọng khắp đại điện.  

 

Sắc mặt ba lão già kia trở nên quái lạ.  

 

Mục Hàn biết Mục Nguyên thích Nam Cung Uyển nhưng tới tận bây giờ anh ta cũng chả thèm quan tâm.  

 

Bởi vì anh ta biết Mục Nguyên không dám động tới một sợi lông của Nam Cung Uyển.  

 

Cuối cùng, Nam Cung Uyển cũng sẽ là vợ của mình.  

 

Lúc này.  

 

Cô gái được Mục Hàn chỉ định nội bộ làm vợ của mình trong tương lại giờ lại cùng với người đàn ông khác...  

 

“Không! Mẹ kiếp! Chết tiệt!”  

 

“Mở cửa dịch chuyển cho tôi! Mở cửa dịch chuyển cho tôi ngay!”  

 

“Tôi muốn đến đại lục Chân Võ, con mẹ nó ông đây muốn đến đại lục Chân Võ!”  

 

“Ông đây mặc kệ thằng nhãi đó là ai, chắc chắn phải băm tên oắt đó thành trăm mảnh, cho sống không bằng chết, vứt máu thịt cho chó ăn!”  

 

Mục Hàn giận run người đến giọng nói cũng bị biến dạng.  

 

Một ông lão lắc đầu bảo: “Không có mệnh lệnh của cung chủ thì những người khác không được mở cửa dịch chuyển”.  

 

Mục Hàn gào lên đầy tức giận: “Tôi đi tìm cung chủ!”  

 

Rầm!  

 

Anh ta tung một quyền giáng thẳng xuống kính đồng, cái kính vỡ vụn.  

 

Anh ta giậm chân, mặt đất nứt ra, ngay tại chỗ đó xuất hiện một cái hố đường kính khoảng ba thước.  

 

Mục Hàn hóa thành tàn ảnh đâm vỡ trần nhà cung điện rồi lao ra ngoài.  

 

Trung tâm quảng trường Tinh Cung, mây mù bao phủ che đậy tất cả mọi thứ.  

 

Chẳng biết bao lâu sau, mây mù dần tan đi.  

 

Diệp Bắc Minh và Nam Cung Uyển không chút hề hấn đứng ở đó.  

 

Thế nhưng.  

 

Hai người đều đã thay một bộ quần áo khác.  

 

Dùng ngón chân cũng biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.  

 

Gương mặt xinh đẹp của Tô Lê đỏ bừng: “Ở đây nhiều người vậy mà! Thằng nhóc này thật không biết ngượng!”  

 

Dung nhan tuyệt sắc của Nhan Như Ngọc trắng bệch.  

Rõ ràng cô ta và Diệp Bắc Minh lại không có quan hệ gì nhưng tâm trạng lúc này lại rất rối bời.  

 

Cổ Thông Thiên sửng sốt, rồi lắc đầu nói: “Tên nhóc này còn đào hoa hơn lão phu lúc trẻ nữa!”  

 

Giáo chủ Thần Long giáo Hạ Hầu Phong cũng cứng miệng: “Lão phu cũng cảm thấy mặc cảm!”  

 

Giáo chủ Bổ Thiên giáo gật đầu nói: “Kỹ năng tán gái của tên nhãi này làm tôi phục sát đất!”  

 

Những người đứng đầu các tông môn và gia tộc cũng nhìn Diệp Bắc Minh bằng ánh mắt kỳ quái.  

 

“Uyển Nhi, cô...”  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play