Diệp Bắc Minh thuận miệng trả lời: "Tôi từ nơi khác tới".  

 

"Ồ".  

 

Chu Chí Cao như có điều suy nghĩ gật đầu, sau đó lại liên tục giới thiệu món ngon ở Tinh Thần Lâu.  

 

Xem ra hắn ta rất sành ăn!  

 

Diệp Bắc Minh cũng không quấy rầy, lẳng lặng chờ đợi.  

 

Đột nhiên, ngoài cửa Tinh Thần Lâu vang lên một giọng nói: "Cậu Lâm đến, tất cả đứng dậy!"  

 

"Cậu Lâm là ai? Thể hiện cái gì?"  

 

"Đúng thế, dựa vào cái gì mà bắt chúng tôi đứng dậy?"  

 

Bên trong Tinh Thần Lâu truyền đến những tiếng kêu bất mãn.  

 

Một giây sau.  

 

Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về hướng cửa chính Tinh Thần Lâu!  

 

Chỉ gặp một người trẻ tuổi khí thế hiên ngang đi tới!  

 

Ánh mắt đám người lập tức co rụt lại!  

 

"A!"  

 

"Lâm Tiêu!"  

 

Vèo vèo vèo vèo!  

 

Trong nháy mắt, tất cả mọi người bên trong Tinh Thần Lâu đều đứng lên, vẻ mặt kính trọng nhìn Lâm Tiêu đang đi tới!  

 

Cho dù là Chu Chí Cao cũng chấn động, liền vội vàng đứng lên!  

 

Nhìn thấy Diệp Bắc Minh còn ngồi, hắn ta bị dọa đến mức mặt mũi trắng bệch: "Anh Diệp, đừng ngây ra nữa, mau đứng dậy!"  

 

"A phi phi phi!"  

 

"Đừng ngẩn ra nữa, mau đứng lên!"  

 

Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Tại sao tôi lại phải đứng lên?"  

 

Chu Chí Cao nuốt nước miếng: "Anh Diệp, đây chính là Lâm Tiêu!"  

 

"Đại đệ tử đứng đầu của Thương Khung cung, chưa đến 50 tuổi đã là cảnh giới Thần Chủ!"  

 

"Đây là khái niệm gì? Đơn giản là dọa chết người ta!"  

 

"Tinh Đảo có một quy định bất thành văn, chỉ cần là nơi mà cậu Lâm tới, tất cả mọi người đều phải đứng dậy nghênh đón!"  

 

Diệp Bắc Minh tùy ý gật đầu: "Ồ".  

 

Nhưng anh không có ý định đứng lên.  

 

Lúc này, những người tu võ khác cũng đã chú ý tới Diệp Bắc Minh.  

 

"Tên kia, cậu bị gì vậy?"  

 

"Còn không đứng lên nghênh đón cậu Lâm!"  

 

Vèo!  

 

Trong nháy mắt, vô số ánh mắt nhìn về phía bên này!  

Đồng loạt rơi vào trên người Diệp Bắc Minh!  

 

 

Sắc mặt Chu Chí Cao trắng bệch, cúi thấp đầu, sợ đến mức tim đập nhanh như muốn nhảy ra!  

 

 

Những ánh mắt này đương nhiên cũng có cả của Lâm Tiêu.  

 

 

Hắn ta cười nhạt một tiếng: "Không sao, tất cả mọi người ngồi xuống đi".  

 

 

"Vâng, cậu Lâm!"

 

Đám người đáp lại một tiếng, đồng loạt ngồi xuống giống như trẻ con mầm non.  

 

Lâm Tiêu không nhìn Diệp Bắc Minh thêm cái nào, mà đi đến bàn số 1 dưới sự vây quanh của mọi người.  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play