Thạch bà bà có cảnh giới Thánh Chủ đỉnh phong, chỉ còn cách cảnh giới Thần Vương một bước nữa mà thôi!
Ấy vậy mà bà ta lại bị Diệp Bắc Minh giết thật gọn ghẽ chỉ bằng một nhát kiếm?!
Khóe mắt Ngạo Cửu Thiên giật giật: "Thằng nhóc này không tầm thường chút nào!"
"Khoan đã!"
Ông ta gào lên: "Cái hôm ở vùng đất Nhật Lạc, không phải thằng nhóc này mới đến cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ thôi hả?"
"Sao hôm nay đùng cái biến thành cảnh giới Hợp Nhất rồi?"
Lăng Thăng Long ngây ra như phỗng: "Ông nói gì cơ? Yên Nhi, ông ta nói thật sao?"
Bấy giờ Lăng Yên cũng lấy lại tinh thần: "Ông nội, tiền bối Ngạo nói thật đấy ạ".
"Diệp Bắc Minh... Vào lần đầu tiên cháu gặp hắn ta, quả thật hắn ta chỉ mới đến cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ mà thôi!"
"Sao... Sao chuyện này có thể xảy ra được!"
"Chưa đến nửa tháng trôi qua mà hắn ta đã từ Tiên Thiên sơ kỳ tiến vào cảnh giới Hợp Nhất rồi ư?"
"Những một cảnh giới lớn đấy!"
Tất cả những người tại đây đều bàn tán xôn xao, không một ai tin rằng đây là sự thật.
Đối với người tu võ bình thường, sau khi tiến vào cảnh giới Tiên Thiên, một trăm năm tăng một cảnh giới nhỏ là đã tính là nhanh rồi!
Còn đây tăng một cảnh giới lớn chỉ trong vòng nửa tháng ư?
Đúng là trái với lẽ thường mà!
Đôi mắt lão tổ Quỷ Y Môn đỏ ngầu như máu: "Máu rồng, nhất định là nhờ máu rồng!"
"Diệp Bắc Minh đã uống máu rồng nên mới nhận được nhiều ích lợi như vậy!"
Vù! Vù! Vù! Vù!
Ngay sau đó.
Mấy ngàn cặp mắt lại ồ ạt đổ dồn về phía Diệp Bắc Minh, nhưng lần này còn toát lên vẻ tham lam mãnh liệt hơn trước đó nữa!
"Không ngờ sức mạnh của huyết rồng lại mạnh mẽ đến như vậy!"
"Một kẻ cảnh giới Hợp Nhất như hắn ta mà lại có thể giết chết võ giả cảnh giới Thánh Chủ kìa, mặc dù Thạch bà bà đang bị thương nhưng như thế cũng quá khủng khiếp rồi!"
"Hắn ta còn đang cầm Kiếm Long Đồ trong tay nữa, nhất định thằng ranh này cất giấu nhiều bí mật lắm!"
"Bắt tên này, hắn ta có giá trị hơn nữ hoàng Độc Tiên nhiều!"
Ánh mắt của ai nấy cũng long sòng sọc, ngập tràn sự thèm thuồng và kích động!
Giờ phút này, Diệp Bắc Minh đút máu rồng cho Tam sư tỷ ăn.
Một người đàn ông trung niên thuộc nhà họ Thương ra tay mà không chút khoan nhượng: "Ôn con, dừng tay, để máu rồng lại!"
"Thương Vân Chưởng!"
Ông ta gào thét thật to.
Một cơn gió lốc dữ dội xoáy thẳng về phía đầu của Diệp Bắc Minh.
Diệp Bắc Minh lạnh lùng quay đầu lại, một vầng huyết quang ngút trời bùng lên từ đằng sau.
Kiếm Đoạn Long chém xuống!
Gào!