“Anh Diệp, chỉ bởi vì tôi hận, tôi hận vì sao mình không thể đi bên cạnh anh giống như Hạ Nhược Tuyết?”  

 

“Vì sao không thể làm loại chuyện đó với anh? Vì sao chỉ có thể dùng tất của anh để tự mình giải quyết?”  

 

Cô ta ngẩng đầu, trong đôi mắt toàn là vẻ điềm đạm đáng yêu: “Anh Diệp, anh tha thứ cho tôi được không”.  

 

“Anh muốn cái gì tôi đều có thể cho anh, thể xác và tinh thần của tôi đều là của anh!”  

 

Xung quanh hoàn toàn ồ lên!  

 

Ai cũng không dự đoán được, Chu Hoàng nhìn như băng thanh ngọc khiết lại là một người phụ nữ như vậy?  

 

“Sao cô ta có thể như vậy chứ?”  

 

“Hình tượng nữ thần của tôi tan biến rồi!”, một vài người đàn ông kêu lên.  

 

Chỉ có một số người là vô cùng kích động: “Mẹ nó, hình như càng thêm kích thích!”  

 

Rất nhiều người đều nhìn qua bằng ánh mắt quái dị.  

 

Diệp Bắc Minh liếc Chu Hoàng một cái: “So sánh với Nhược Tuyết, cô xứng sao?”  

 

Anh đá ra một cái, Chu Hoàng hóa thành mưa máu ở không trung!  

 

“Đúng là không thương hương tiếc ngọc!”  

 

“Đáng tiếc quá...”  

 

Một số người đàn ông lắc đầu.  

 

Ngay sau đó.  

 

Ánh mắt Diệp Bắc Minh khẽ động, dừng ở trên người một đám người tu võ: “Mấy người đến từ Huyết Vân Tông?”  

 

Tông chủ và một đám trưởng lão của Huyết Vân Tông sợ tới mức lui về phía sau.  

 

Bọn họ cực kỳ sợ hãi nhìn Diệp Bắc Minh!  

 

Tông chủ Huyết Vân Tông nuốt một ngụm nước bọt: “Đại nhân, tôi là tông chủ của Huyết Vân Tông, không biết cậu có gì muốn sai bảo?”  

 

Nhưng đúng lúc này, một huyết ảnh đã lóe qua.  

 

Diệp Bắc Minh xuất hiện ở trước người tông chủ Huyết Vân Tông, tung ra một quyền!  

 

Tông chủ Huyết Vân Tông còn chưa kịp phản ứng đã bị một quyền đánh nổ tung!  

 

“Tông chủ!”  

 

Sắc mặt đám người Huyết Vân Tông đều biến đổi, không ngừng lùi về phía sau.  

 

“Diệp Bắc Minh, cậu có ý gì?”  

 

“Huyết Vân Tông chúng tôi và cậu không oán không thù, sao cậu có thể giết người lung tung như vậy?”  

 

Ánh mắt đám người Huyết Vân Tông đỏ bừng, tràn ngập tơ máu, vô cùng hoảng sợ.  

 

Diệp Bắc Minh lạnh lùng cười: “Kỷ Cuồng là trưởng lão của Huyết Vân Tông mấy người đi?”  

 

Đám người Huyết Vân Tông vô cùng sợ hãi: “Huyết La Sát, Kỷ Cuồng?”  

“Ông ta chết trong tay cậu?”  

 

Diệp Bắc Minh cười khẽ: “Mấy người xuống dưới mà hỏi ông ta”.  

 

Sắc mặt đám người Huyết Vân Tông lập tức trắng bệch, mười mấy trưởng lão không chút do dự.  

 

Xoay người chạy trối chết!  

 

Diệp Bắc Minh lấy kiếm Đoạn Long ra, một kiếm quét ngang ra ngoài!  

 

Gào!  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play