Đạm Đài Trần qua loa đáp lại.  

 

Cùng lúc đó giọng nói hưng phấn của đứa bé giữ cửa lại vang lên.  

 

“Gia tộc Thượng Cổ, Chu Đỗ Di của nhà họ Chu đến, tặng một viên thượng cổ tẩy tủy đan!”  

 

“Thượng cổ tẩy tủy đan?”  

 

Hàng triệu võ giả ở trước cổng ngạc nhiên.  

 

Ngay sau đó.  

 

“Ôi!”  

 

Tiếng hít sâu đồng loạt vang lên.  

 

“Thượng cổ tẩy tủy đan có thể tẩy cân phạt tủy của người tu võ, từ đó làm thay đổi thiên phú tu võ!”  

 

“Thứ này thật sự là tiên đan a!”  

 

“Móa nó!!!Đồ quý cỡ này mà nhà họ Chu nỡ đem tặng ư?”  

 

Rầm!  

 

Đạm Đài Lâm và Đạm Đài Trần bỗng nhiên nhìn về phía Chu Đỗ Di.  

 

Đạm Đài Trần nói trước: “Phải cô ta không?”  

 

Ánh mắt Đạm Đài Trần ánh lên vẻ nguy hiểm: “Nghe nói gần đây nhà họ Chu tìm được một đứa con rơi, hình như là một vị Thiên nữ!”  

 

Đạm Đài Trần lạnh giọng nói: “Thiên nữ không dễ tìm như vậy đâu!”  

 

Đạm Đài Trần cười nhạt: “Vẫn dễ tìm, Đạm Đài Yêu Yêu chẳng phải là…”  

 

“Câm mồm!”  

 

Đạm Đài Lâm quát lớn cắt ngang lời của Đạm Đài Trần.  

 

Cô ta căng thẳng nhìn xung quanh.  

 

Bất chợt họ cảm thấy ánh mắt của mấy lão già đang nhìn về phía mình!  

 

Đạm Đài Lâm giận tái mặt: “Nếu dám tiếp tục nói hươu nói vượn, làm lộ chuyện này ra”.  

 

“Thì tôi sẽ về báo với gia chủ, lột da cậu đấy!”  

 

Đạm Đài Trần sắc mặt trắng bệch, gã cũng biết mình nói ra lời không nên nói.  

 

“Chị Lâm, xin chị đừng nói chuyện này cho gia chủ…”  

 

“Hừ!”  

 

Đạm Đài Lâm hừ lạnh.  

 

“Minh chủ của Võ Đạo Minh, Tôn Kiếm Khung và các vị nguyên lão đến!”  

 

“Tông chủ của Bách Quỷ Tông và các vị trưởng lão đến!”  

 

“Tông chủ của Huyết Vân Tông đến…”  

 

Khách khứa càng lúc càng đông.  

 

…  

 

Mọi người tiến vào sảnh chính của nhà họ Chu.  

 

Sảnh chính này còn hoa lệ hơn cả hoàng cung, chỉ riêng sảnh chính đã đủ để chứa hàng chục nghìn người.  

 

Chu Hiếu Thiên ngồi ở vị trí chủ nhà nhận lời chúc mừng từ mọi người.  

 

Chu Hoàng xinh đẹp đứng một bên tiếp khách.  

 

Bỗng nhiên, ánh mắt của Đạm Đài Lâm dừng lại trên người một lão giả mặc đồ đèn: “Khí tức thật mạnh!”

 

Đạm Đài Trần nuốt nước bọt: “Tôi cũng cảm nhận được loại khí tức ấy…”  

 

“Tôi từng cảm nhận khí tức của các lão tổ trong tộc rồi, nó còn không đáng sợ đến vậy, rốt cuộc cảnh giới của người nọ là gì thế?”  

 

Đạm Đài Lâm kiêng kị nhìn về phía lão già áo đen!  

 

Đạm Đài Lâm cố gắng rời sự chú ý, lúc này cô ta mới thấy được bên cạnh lão giả có một thanh niên yên tĩnh đứng đấy.  

 

“Dạ Thánh Quân?”  

 

Đạm Đài Lâm tỉnh ngộ: “Nghe nói Dạ Thánh Quân đã bái được một vị sư phụ đến từ đại lục Thượng Cổ….”  

 

“Khoan đã!!!”  

 

Đạm Đài Lâm kinh hãi: “Phải chăng lão già áo đen này đến từ đại lục Thượng Cổ ư?”  

“Ực!” 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play