Ánh mắt Diệp Bắc Minh trở nên nặng nề, ánh mắt lướt qua: “Phù Văn Chân Giải?”  

 

Bấy giờ.  

 

Diệp Bắc Minh cảm giác trước mắt mình như có một cánh cổng lớn nhất từ trước tới nay đang mở rộng.  

 

Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục chợt vang lên: “Cậu là võ giả cấp thấp tiến đến lĩnh vực cao võ, cũng nên tìm hiểu một số phù văn”.  

 

Diệp Bắc Minh cực kỳ thông minh: “Tôi từng tiếp xúc với kết giới và nhẫn chứa không gian!”  

 

“Cả những thông tin trong ngọc bội nữa, nó đều liên quan đến phù văn phải không?”  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khen từ tận đáy lòng: “Không sai! Cậu thật sự rất thông minh”.  

 

“Nhưng những thứ đó chỉ là phù văn cơ bản nhất, phù văn chân chính sẽ ẩn chứa thứ sức mạnh thuần túy và căn nguyên nhất của thế giới!”  

 

“Cậu tự lĩnh ngộ đi, tin chắc với chỉ số thông minh của cậu thì không cần tôi phải nhiều lời”.  

 

“Được!”  

 

Diệp Bắc Minh gật đầu.  

 

Ánh mắt anh trở nên nghiêm túc, gắt gao nhìn chằm chằm vào tấm bia đá cổ xưa kia.  

 

Một tiếng, hai tiếng, ba tiếng trôi qua!  

 

Diệp Bắc Minh vẫn còn nhìn bia đá.  

 

Năm tiếng đồng hồ sau, Diệp Bắc Minh hít một hơi thật sâu.  

 

Con ngươi đỏ bừng trở lại bình thường: “Xem xong rồi, sức mạnh của phù văn đúng là mạnh mẽ thật!”  

 

“Nếu như nói võ giả là vũ khí lạnh, thì cao võ chính là vũ khí súng ống như thời hiện đại!”  

 

“Sức mạnh của phù văn, quả thật không khác gì phản ứng hạt nhân!”  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục ngơ ngác: “Ranh con, con mẹ nó cậu lại học được rồi hả?”  

 

“Học được rồi!”  

 

Diệp Bắc Minh gật đầu.  

 

“Má nó!”  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hết sức kinh ngạc: “Học được bao nhiêu?”  

 

Diệp Bắc Minh thản nhiên trả lời: “Toàn bộ!”  

 

“Phụt!”  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục suýt chút nữa phun ra một ngụm máu tươi: “Không thể nào, chắc chắn là không thể!”  

 

“Ranh con này chắc chắn đang lừa mình, túc chủ mạnh nhất cũng phải mày mò cả ngày mới học hiểu hết phù văn!”  

 

“Cậu con mẹ nó dựa vào cái gì mà mới học có năm tiếng đã hiểu được hết?”  

 

“Giả, chắc chắn là giả!"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục phát điên lên được.  

 

Có thể thấy, điều này đã kích thích cái tháp kia nhiều đến mức nào!  

 

Diệp Bắc Minh chỉ cười không nói.  

 

Con ngươi chợt lóe lên hào quang!  

 

“Phương pháp chế tạo Lôi Bạo Châu, Ảnh Thuấn, Dị Hỏa Quyết, Phù Văn Chân Giải!”  

 

“Lần này thăng cấp, thu hoạch quá lớn rồi!”  

 

Một suy nghĩ xuất hiện trong đầu, bước vào tầng thứ mười.  

 

Lĩnh vực thời gian!  

 

Tiến vào trong.  

 

Trực tiếp gọi ra hình nộm, bắt đầu luyện tập!  

“Ảnh Thuấn!”  

 

Diệp Bắc Minh khẽ quát một tiếng, cả người nhanh chóng biến mất ở đó, xuất hiện cách đó cả trăm mét.  

 

Cứ thế lặp đi lặp lại mấy chục lần.  

 

“Dị Hỏa Quyết!”  

 

Một đốm lửa hiện lên trong lòng bàn tay: “Hóa thành chân long cho ta!”  

 

Một suy nghĩ xuất hiện trong đầu, dị hỏa bắt đầu run lên, biến hóa!  

 

Ban đầu, dị hỏa chỉ có thể hóa thành một hình dạng dài.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play