Chỉ số thông minh, có lẽ ngang ngửa với một đứa trẻ nủa tuổi loài người!  

 

Thế nên Ô Đạo Hoành có thể sử dụng được kiếm Đoạn Long.  

 

Nhưng.  

 

Một khi Diệp Bắc Minh triệu hồi về, nó sẽ bay về với anh ngay lập tức!  

 

Tiêu Dung Phi hơi tức giận: “Em gái tôi hỏi thì anh trả lời, đến tôi hỏi thì anh không thèm để ý phải không?”  

 

Diệp Bắc Minh nhìn Ô Đạo Hoành, một kiếm chém ra không hề do dự!  

 

Xoẹt!  

 

Một luồng kiếm khí đỏ xé gió đánh tới, toàn bộ bầu trời nhà họ Ô kéo mây đen dày đặt!  

 

Trong khoảng thời gian ngắn, cả thế giới như hóa thành địa ngục Tu La!  

 

Trong cơ thể Diệp Bắc Minh không ngừng bùng lên vằng sáng đỏ như máu, chỉ một hơi thở đã đủ để Ô Đạo Hoành không thể chống lại được: “Đang chết! Sao thằng ranh này lại mạnh đến thế?”  

 

“Không được, trong tay nó có kiếm Long Đồ, nếu đánh trực diện thì chắc mình sẽ chết không thể nghi ngờ!”  

 

Lúc này, Diệp Bắc Minh trực tiếp đánh tới!  

 

“Anh cả, nó đến kìa!”  

 

Ô Đạo Sinh sợ tới mức gương mặt già nua tái nhợt.  

 

Ô Đạo Hoành trợn trừng mắt sửng sốt, nhanh chóng giữ lấy vai Ô Đạo Sinh!  

 

“Anh cả, anh muốn làm gì?”  

 

Mặt Ô Đạo Sinh chợt tái mét.  

 

Ô Đạo Hoành hờ hững nói: “Thằng hai à, cậu xông lên cản nó lại, anh cả sẽ đời đời nhớ ơn cậu!”

Ô Đạo Sinh nhất thời chửi ầm lên: “Má nó! Mẹ nó Ô Đạo Hoành, anh điên rồi đúng không!”  

 

“Hai tay tôi đã không còn nữa rồi, anh bảo tôi làm sao cản được nó?”  

 

“Chúng ta là anh em ruột, sao anh…"  

 

Lời còn chưa nói xong.  

 

Ô Đạo Hoành đã nện một đấm vào đan điền Ô Đạo Sinh!  

 

Bốp!  

 

Đan điền nổ tung, mặt Ô Đạo Sinh không dám tin: “Anh đúng là không bằng cả cầm thú!”  

 

Ô Đạo Hoành nhe răng cười một tiếng: “Chết em không chết anh, đan điền của cậu cũng chỉ có chút tác dụng đó thôi!”  

 

Một luồng chân nguyên được rót vào đan điền của Ô Đạo Sinh, dùng chân nguyên bao bọc!  

 

Bỗng nhiên.  

 

Ông ta nhấc Ô Đạo Sinh lên ném về phía Diệp Bắc Minh!  

 

Ô Đạo Sinh tuyệt vọng: “Ô Đạo Hoành, anh đối xử với em ruột của mình như thế thì mẹ nó sẽ không được chết tử tế!”  

 

Thấy Ô Đạo Sinh bay tới, con ngươi Diệp Bắc Minh trở nên nặng nề!  

 

Chuẩn bị giơ tay lên chém ra một kiếm!  

Thì chợt thấy trạng thái của Ô Đạo Sinh, ánh mắt anh chợt lóe lên!  

 

Cất kiếm Đoạn Long đi!  

 

Đan điền của Ô Đạo Sinh bị phế, toàn bộ chân nguyên bị Ô Đạo Hoành ngưng tụ lại một chỗ!  

 

Một kiếm này chém ra, chắc chắn không khác gì một Thánh Chủ tự bạo!  

 

Bán kính mấy trăm cây số xung quanh đều sẽ hóa thành tro tàn!  

 

Diệp Bắc Minh có tháp Càn Khôn Trấn Ngục để bảo vệ bản thân!  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play