Chương 1212

Gió thổi chiều nào theo chiều nấy!

Bằng mặt không bằng lòng!

Giờ phút này ông ta đều không đếm xỉa đến!

Hơi thở Lăng Thi Âm bất ổn, gương mặt xinh đẹp tái nhợt, nhìn chăm chú vào mấy người Tiêu Viễn Sơn, Tần Long Chiến.

Cho dù là Võ Thánh đỉnh phong cũng không chịu nổi nhiều người tu võ thay nhau chém giết ba ngày ba đêm như vậy!

Tần Long Chiến tái mặt: “Đù, đám này thật sự không sợ chết sao!”

“Cao thủ nhà họ Tần tử thương hơn một nửa!”

Tiêu Viễn Sơn bình tĩnh đáp: “Bọn họ chỉ còn lại vài trăm người, nhiều nhất có thể kiên trì thêm ba giờ”.

“Chúng ta góp thêm chút sức, đồng loạt ra tay!”

“Chờ cái rắm! Giết, giết sạch bọn họ, một tên cũng không để lại!”

Lão gia chủ nhà họ Phương điên cuồng gào lên.

“Giết!”

Gia tộc người canh giữ lại một lần tập hợp mấy ngàn người lao tới!

Mọi người trong Vạn Bảo Lâu tuyệt vọng!

Bỗng nhiên.

Một giọng nói lạnh như băng truyền đến: “Muốn giết sạch người của tao?”

“Gia tộc người canh giữ thật là chưa thấy quan tài chưa rơi lệ!”

“Cái gì?”

Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn về phía Vạn Bảo Lâu!

Vạn Lăng Phong kích động quỳ xuống: “Chủ nhân, cuối cùng ngài cũng tỉnh!”

“Thiếu chủ, ha ha ha ha, cậu không sao cả!”

Lâm Thương Hải mệt lả nằm trên mặt đất, ngửa mặt lên trời cười to.

Bả vai Đường Thiên Ngạo co rúm, kích động chảy nước mắt: “Đù, Diệp Bắc Minh! Nếu cậu không giết sạch những người này, rồi để ông đây làm võ lâm minh chủ, dù có là quỷ tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cậu!”

“Mạng của tôi giao cho cậu tất, cậu nhất định phải cho tôi thù lao tôi nên được!”

“Hu hu hu hu…”

Đường Thiên Ngạo khóc.

Kích động!

Run rẩy!

Hoàn toàn do bị dọa!

Mẹ nó!

Ba ngày ba đêm này quả thực hù chết người!

Một âm thanh lạnh nhạt truyền ra từ bên trong Vạn Bảo Lâu: “Được, về sau võ lâm minh chủ giới võ đạo Long Quốc chính là Đường Thiên Ngạo ông”.

Chợt thấy.

Một cột sát khí nồng nặc phóng lên cao, bao phủ toàn bộ Vạn Bảo Lâu!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play