Chương 525
Nói xong, Nhạc Cận Ninh liền chuẩn bị mang Niệm Ninh cùng nhau quay về phòng làm việc, để lại một mình Triệu Khang đứng đó hết nhìn trái lại nhìn phải.
Không phải đã nói là buổi trưa sẽ cùng tổng giám đốc Lí tập đoàn Quang Đăng ăn cơm rồi sao? Sao lại……
“Tổng giám đốc, vậy……’ “Chuyện bên đó cậu đến giải quyết đi, tôi phải ăn cơm đã, có chuyện gì thì ăn cơm xong rồi nói.” Nhạc Cận Ninh không chờ Triệu Khang nói xong đã trực tiếp dặn dò.
Niệm Ninh quay đầu lại nhìn vẻ mặt của Triệu Khang, dường như là ngậm bồ hòn làm ngọt, có nỗi khổ nhưng không thể nói ra.
“Các anh đang có việc sao?” Cô có chút nghỉ ngờ hỏi, nhìn Triệu Khang, sao.
lại có một bộ dạng khó xử như vậy chứ. “Việc của anh bây giờ là theo em lên lầu ăn cơm.” Nhạc Cận Ninh cố ý nhấn mạnh âm điệu hai từ bây giờ.
Có điều nếu Nhạc Cận Ninh đã nói như vậy rồi, Niệm Ninh cũng không tiếp tục hỏi thêm gì nữa.
Nghe giọng điệu của anh ấy bây giờ, thật ra trong lòng cô cũng có chút mừng thầm.
Hai người trực tiếp bước vào thang máy chuyên dụng chỉ để lên tầng cao nhất, trực tiếp lên thẳng đó.
Niệm Ninh nói: ‘Hôm nay em chỉ bảo đầu bếp nấu hai món đơn giản thôi, anh ăn trước đi, nếu không thích, chúng †a cũng có thể ra ngoài ăn.”
Hôm nay lúc ra khỏi nhà vội vội vàng vàng, cô cũng không nếm thử xem mấy món này có mùi vị thế nào, nên mới đánh tiếng trước với Nhạc Cận Ninh.
“Không sao đâu, có điều hôm nay sao đột nhiên em lại qua đây vậy?”
Nhạc Cận Ninh nhìn cô từng bước từng bước đặt hết các món ăn trong hộp cơm giữ nhiệt lên bàn, nhất thời mi tâm vốn dĩ vẫn luôn nhíu chặt vì công việc không nhịn được dễ chịu mà giãn ra.
“Em…… Không có gì hết, chính là muốn qua đây xem anh thế nào mà thôi, dù sao cũng đã một thời gian dài rồi em chưa đến thăm công ty anh.” Niệm Ninh có chút ngượng ngùng nói.
Nhạc Cận Ninh đi đến bên người Niệm Ninh, nhất thời mùi vị của những món ăn này càng trở nên đậm đà hơn.
Niệm Ninh ngồi trong phòng làm việc ăn cơm cùng Nhạc Cận Ninh, trò chuyện vài câu với nhau, sau đó nhớ lại hôm nay trên tạp chí nhìn thấy được cái nông trại kia.
Cô nghĩ một lát, thế là nói: “Cái đó…… Khoảng thời gian gần đây anh có rảnh không?”
Nhạc Cận Ninh hơi nhướng mày, nhìn về phía cô: “Hai ngày tới đây anh không có việc gì cả, sao vậy?”
Niệm Ninh cười nhẹ nói: “Không có gì, chỉ là hôm nay em thấy trên tạp chí một nơi cách nội thành không xa, xây dựng một nông trại, em cảm thấy ị thật ra thỉnh thoảng trải nghiệm cuộc sống thôn quê một chút cũng không tệ, công việc của anh vất vả như vậy, cũng nên thả lỏng một chút, cứ coi như là…… lời cảm ơn của em với anh.”
Về phần cảm ơn về điều gì, Niệm Ninh tin rằng cô không nói Nhạc Cận Ninh hẳn cũng có thể hiểu được.
Nhạc Cận Ninh suy nghĩ một lát, dường như là đang cân nhắc điều gì đó.
Niệm Ninh cho rằng Nhạc Cận Ninh có điều băn khoăn, thế là liền mở lời nói: ‘Nếu như anh không tiện thì cũng không sao cả, em chỉ nói như vậy thôi, anh không cần……”
Nhạc Cận Ninh nói: “Không phải, để tối anh gọi điện thoại cho Triệu Khang, hai ngày tới không có chuyện gì quan trọng cả, chỉ có vài chuyện linh tinh, nên cũng có thể giao cho Triệu Khang xử lý.”
Nghe thấy câu trả lời của Nhạc Cận Ninh, Niệm Ninh không nhịn được mà cười mãn nguyện: “Vâng ạ, vậy lát nữa em về nhà xem xem họ có những gì thú vị, sau đó chờ anh giải quyết xong chuyện ở đây, chúng ta liền đi tới đó chơi hai ngày, như vậy cũng sẽ không làm lỡ quá nhiều công việc.”