Vậy mà cô gái có đôi mắt màu xanh dương này làm Rollon không dám đến gần, có thể thấy được thân phận của cô ấy càng không tầm thường.
Valhein trả lời Jimmy, tỏ vẻ cảm ơn, sau đó lấy sách toán năm ngoái ở trong sách ma pháp.
Trước khi lật sách giáo khoa, Valhein lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Nội dung toán học của học viện Plato vô cùng rõ ràng, độ khó tương đương với lớp bốn hoặc năm tiểu học ở Ngôi Sao Xanh.
Nhưng mà, Valhein không nhớ rõ nhiều khái niệm toán học đơn giản, hơn nữa ngôn ngữ của thế giới này cũng khác nên cậu không chủ qua, mà là sử dụng phương pháp học tập bình thường nhất để tiến hành học tập.
Đầu tiên là cậu ghi chép một cách nghiêm túc, ghi chép mỗi khái niệm toán học, thuật ngữ và tri thức liên quan lại, mỗi lần ghi chép thì cậu giải thích bằng suy nghĩ của mình, rồi nêu ví dụ.
Khi gặp phải kiến thức vô cùng trừu tượng thì cậu sẽ lấy thực tiễn làm ví dụ.
Đến trưa, cậu đã lấy kiến thức của cả quyển sách ra, đang chuẩn bị tiến hành bước kế tiếp thì tiếng chuông vang lên.
“Ăn cơm thôi.
” Một bóng đen bao phủ lên người cậu.
Valhein cười bất đắc dĩ, Hoth quá cao, người khác chơi bịt mắt trốn tìm còn anh ta thì chỉ có thể chơi trốn voi.
Valhein gật đầu, khép sách ma pháp lại rồi đứng dậy.
“Vừa rồi làm tốt lắm!” Bạn cùng bàn của Hoth vỗ cánh tay của Valhein, lộ ra một ánh mắt khích lệ rồi xoay người rời đi.
Valhein nhìn bóng lưng của “học sinh giỏi” Lake, cậu mỉm cười.
Từ khi bị Rollon cướp vị trí thứ nhất, Lake càng học tập chăm chỉ, người cũng trở nên gầy gò hơn.
Valhein liếc nhìn mấy bạn học khác, Rollon thì cầm giáo đi ra ngoài, Albert ít khi nói chuyện thì tựa vào tường ra khỏi phòng học.
Chỉ có cô gái có đôi mắt màu xanh dương Paloma thì còn nghiêm túc học tập.
Lúc đầu Valhein định đi luôn, nhưng nhớ đến có thể cậu bạn đáng thương này không nói được, cho nên cậu gõ ngón giữa cùng ngón trỏ lên chiếc bàn bên cạnh, nói: “Phải ăn cơm, nghỉ ngơi thích hợp, thư giãn thích hợp, phải quản lý tinh thần và thể lực thì hiệu suất học tập mới được nâng cao.
Nếu như cậu chưa quen thuộc với học viện thì có thể gửi thư ma pháp, hỏi thầy cô hoặc các bạn nữ khác.
”Khi còn ở Ngôi Sao Xanh, Valhein kiên trì quản lý tinh thần và thể lực, chính vì thế nên vừa rồi cậu từ bỏ đọc sách mà không chút do dự.
Không đợi Paloma ngẩng đầu, Valhein cầm sách ma pháp, xoay người rời khỏi phòng học với Hoth.
Paloma lặng yên suy nghĩ.
‘Quản lý tinh thần và thể lực là gì?’Sau khi nghĩ xong thì Paloma nhận ra ấy thế mà cô ấy lại vô thức đứng dậy.
Không còn ai trong lớp học, chỉ có một vị ma pháp sư nữ đứng ở cửa.
Vị ma pháp sư nữ mỉm cười nói: “Công chúa Paloma, tôi dẫn ngài đi làm quen với học viện.
”Paloma khẽ gật đầu chứ không nói lời nào, cô ấy cầm sách ma pháp đi đến chỗ ma pháp sư nữ.
Căn tin của Học viện Plato, tiếng người huyên náo.
Cả căn tin là tòa nhà bằng đá cẩm thạch, to bằng nửa sân vận động, bên trong không được trang trí bất cứ thứ gì, có nhiều bàn ghế được sắp xếp ngay ngắn, từng học sinh của các khối và cả thầy cô cũng đến đây ăn.
Hoth cùng Valhein vừa tiến đến thì có không ít ánh mắt nhìn bọn họ.
“Này, Hoth!”“Chào buổi trưa, người to con!”“Đừng quên cuộc thi đấu cá nhân mấy ngày nữa đấy!”Hoth cười ha hả gật đầu với đám người.
Cuối cùng Valhein cũng cảm nhận được sự nổi tiếng của Hoth, đúng là lưu ban năm năm có hiệu quả tốt thật.
Hai người tìm hai chỗ trống rồi mỗi người ngồi một chỗ đọc sách ma pháp.
‘Hình như mình gặp cảnh này ở đâu rồi… thiếu niên nghiện ma pháp?’Valhein cười cười, vừa nghĩ thì thực đơn hôm nay của căn tin đã hiện ra trên trang giấy.
Valhein không ngờ thức ăn của học viện Plato lại tốt đến vậy.
Cho dù là gia đình khá giả ở thành Athens, thì một tháng cũng chỉ có thể ăn hai bữa thịt.
Còn nơi này thì ngược lại, ngoại trừ không có thịt bò, thì thịt lợn, dê và gà đều được cung cấp không giới hạn.
Valhein nhìn thấy ngón tay của Hoth đang vạch một đường từ trên xuống dưới thực đơn.
Valhein nghiêng đầu nhìn, thì thấy Hoth chọn tất cả món ăn, bằng lượng thức ăn của mười người.
Valhein lắc đầu bất đắc dĩ, cậu chọn thức ăn thích hợp với mình theo kinh nghiệm khi còn ở Ngôi Sao Xanh.
Giữa trưa dễ buồn ngủ, cho nên phải chọn món ăn chính ít đường, cần ăn nhiều thịt, cá cùng rau quả để tránh tăng lượng đường.
Valhein ghi món ăn xong thì chợt nghe được tiếng ồn truyền từ bên ngoài vào.
“Loài người đáng chết! Chẳng những bắt chúng tôi làm nô lệ, mà còn để chúng tôi trơ mắt nhìn anh em ruột thịt bị đưa lên bàn ăn.
”“Yêu tinh lợn không bao giờ khuất phục!”“Lật đổ Học viện Plato!”“Đánh bại ma pháp sư tà ác!”Valhein quay đầu nhìn lại thì thấy từng con yêu tinh đội khay, hì hà hì hục đi thành hàng tiến vào cửa, có khoảng hơn ba mươi con.
Những con yêu tinh này chỉ cao nửa mét, có hình dáng giống loài người, lông thì đen và cứng.
Nhưng đầu của bọn yêu tinh này hoàn toàn khác con người, hộp sọ của bọn chúng giống với lợn, giống như là sự kết hợp của yêu tinh và lợn.
Nghe yêu tinh kêu to, học sinh mới thì hoảng hốt.
“Ha ha ha ha…” Mấy học sinh cũ thì cười to.
“Mọi người không cần sợ, mấy con yêu tinh lợn này chỉ thích khoác lác thôi, nếu cho bọn nó làm thì bọn nó còn không dám ấy chứ.
”.